Thấy sắp cãi nhau nữa, cô Từ đau đầu vô cùng: “Gần trưa rồi, mọi người giải tán đi, tụ tập ở đây cũng chỉ phí thời gian, không bằng về bàn bạc xem cần gì, viết đơn xin sớm, tôi và đồng chí Tiểu Khương cũng tranh thủ trao đổi chi tiết.”
Cuối cùng cũng tiễn được mọi người đi, cô Từ đỡ Khương Nguyệt ngồi xuống, uống một hơi cạn sạch một cốc nước.
“Hôm nay may nhờ có cô.” Cô Từ mừng rỡ nói: “Đồng chí Tiểu Khương đúng là cứu tinh của tôi.”
Khương Nguyệt cũng vui, cô còn sợ không bán được, xem ra dù ở thời nào thì nhu cầu văn hóa tinh thần đối với mọi người đều rất quan trọng.
“Còn phải cảm ơn cô giáo Từ nữa, dù sao tôi cũng dựa vào đây để kiếm tiền mà.” Khương Nguyệt cười thật thà.
“Không sao.” Cô Từ nói: “Năm bộ quần áo trên bản vẽ tôi đều lấy, không biết bao lâu thì có thể làm xong. Ngày 11 tháng 10 phải dùng, càng nhanh càng tốt.”
Bây giờ là cuối tháng 8, tuần này còn phải lo sửa nhà, cô rất cần một người phụ giúp, nếu Phó Linh ở đây thì tốt rồi. Cô suy nghĩ một chút: “Hai tuần thì sao?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play