“Hai người cứ nói chuyện, tôi đi mua ít nước tương.” Khương Nguyệt đặt rau khô xuống, dặn Phó Linh giúp nấu cháo, rồi cầm ví tiền định ra ngoài.
“Để tôi đi.” Phó Đình Xuyên chặn cô lại.
“Không cần đâu, anh không biết mua gì đâu.”
Ngoài nước tương, cô còn muốn xem có thịt không, Nguyên Dã mang nhiều thứ đến như vậy, không thể chỉ chiêu đãi người ta ăn đồ thừa.
Hơn nữa không biết có phải là ảo giác không, cô luôn cảm thấy ánh mắt Nguyên Dã nhìn cô luôn mang theo vẻ dò xét, khiến cô lạnh sống lưng.
Trong nguyên tác, Nguyên Dã làm công tác tình báo, cô không muốn trở thành đối tượng điều tra của anh ta.
Thay vì ở một mình với Nguyên Dã và bị anh ta điều tra như một nghi phạm thì cô thà ra ngoài mua thức ăn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT