Chủ nhiệm Vương: “Cụ thể là thế nào?”
Trường tiểu học quân khu chỉ nhận con em trong khu vực, nếu có đóng góp lớn thì có thể dành thêm một suất cho con em họ hàng.
Ông ta nhớ người phụ nữ tên Dương Quyên này, là họ hàng của anh hùng Phó Đình Xuyên, Phó Đình Xuyên rất nổi tiếng trong quân khu địa phương, hơn nữa họ hàng của anh hùng vốn là đối tượng được quan tâm đặc biệt, con trai cô ta bị đứa trẻ khác đánh, mặc dù không phải đánh trong trường nhưng đã tìm đến đây thì ông ta cũng không thể không quan tâm.
Dương Quyên: “Tôi đưa Cường Tử đi chụp ảnh, thằng nhóc này xếp hàng sau chúng tôi, thấy chúng tôi chụp ảnh chậm, không những cởi quần áo con trai tôi, còn đánh người, tôi còn chưa kịp mắng hai câu, em trai nó đã nói bố nó là quân nhân, anh ta sẽ cho chúng tôi dễ coi, ông nói xem, đây chẳng phải là vô pháp vô thiên sao!”
Chủ nhiệm Vương lạnh mặt đánh giá đứa trẻ bị cô ta lôi đến, mặc quân phục mới, còn tô cả má hồng, đôi mắt âm u, trông không giống đứa trẻ ngoan.
Ông ta lạnh lùng hỏi: “Tên cậu là gì? Lớp mấy? Bố cậu là ai?”
Phó Tiểu Sơn chỉ liếc ông ta một cái, không nói gì.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT