Mấy người lớn đều cười ha hả.
Khương Nguyệt bật cười: “Đói rồi à.”
Phó Giang Hà theo bố dọn đồ, cả buổi sáng không dám kêu đói, trên đường về ngửi thấy mùi cơm nhà người khác cũng không thèm.
Nghĩ đến khi về nhà sẽ được ăn cơm cô nấu, trên đường cậu bé đã chảy nước miếng rất nhiều, kết quả cô lại không ở nhà, giờ còn cười cậu bé.
Khương Nguyệt phì cười, thằng nhóc này hình như bị nhìn thấu tâm tư, xấu hổ rồi.
“Ai đói chứ! Tôi không đói!”
Nói xong, ôm Tiểu Quả vào nhà, còn đụng phải anh trai mình ở cửa.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play