“Tôi lấy tiền bẩn, trừ hại cho dân!” Giang Đông Tuyết: “Hừ, cô tưởng cô là ai!”
Khương Nguyệt lười đôi co với cô ta, hỏi nhân viên bán hàng: “Vừa rồi con trai tôi mua gì?”
Nhân viên bán hàng đánh giá cô mặc quần áo bệnh nhân, tóc buộc gọn gàng, trông sạch sẽ đàng hoàng nhưng đôi giày cô đi là giày vải tự làm, không giống người có tiền, anh ta thờ ơ nói: “Hai cân trứng.”
Hai đứa trẻ đứng sau lưng cô, Phó Giang Hà nắm lấy ống quần cô, Khương Nguyệt cảm thấy ống quần mình run run.
Dù sao cũng chỉ là trẻ con, ở nơi xa lạ, lấy dũng khí mua đồ còn bị coi là ăn trộm, đồ không mua được, tiền còn bị cướp, tủi thân, sợ hãi và tức giận bao trùm lấy chúng.
Sự xuất hiện của Khương Nguyệt giống như một khúc gỗ kéo chúng ra khỏi mặt nước, Phó Giang Hà nắm lấy cô như thể tìm thấy một chút cảm giác an toàn.
Cậu bé không ngờ rằng có một ngày mình lại phải dựa dẫm vào mụ đàn bà độc ác này.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play