Hà Manh Manh xin lỗi vì sự tình tự sát lúc đó, cô biết, bởi vì chính mình chết, ba và mẹ khẳng định rất thống khổ, nhưng lúc ấy cô lại vẫn làm như vậy, cô thực xin lỗi.
"Không, là ba thực xin lỗi con, ba không có phát hiện ra con bị người ức hiếp, đều là ba sai."
"Không phải ba, lúc ấy mẹ bị bệnh, trong nhà chỉ có ba kiếm tiền, ba là người ba thực phụ trách.… Chỉ là, có chút người quá ghê tởm." Hà Manh Manh hơi hơi rũ mi mắt xuống, hàng lông mi thật dài run rẩy —— đoạn thời gian kia đối với cô thương tổn quá lớn, vừa nhớ tới trong lòng liền vẫn còn sợ hãi.
"Vậy ba báo thù cho con được không? Ba đi giết bọn họ……" Hà Diệc Hùng hỏi.
Hà Manh Manh chợt ngẩng đầu, lắc lắc đầu ngắt lời hắn nói: "Ba, con hận bọn họ, nhưng con không muốn bọn họ ô uế tay ba, con không cần ba vì hai kẻ tồi tệ mà phải ngồi tù.".
"Được……được…… Ba đã biết." Hà Diệc Hùng gật gật đầu, đồng thời giấu tay ra sau lưng, tránh cho màu đỏ trên ống tay áo lộ ra làm Hà Manh Manh phát hiện manh mối.
Hà Manh Manh sợ Hà Diệc Hùng chỉ nói trên miệng như vậy, còn nói: "Ba, không cần lo lắng, con đã hỏi qua phán quan đại nhân, bọn họ sẽ có báo ứng, sau khi chết sẽ xuống vài tầng địa ngục, tỷ như địa ngục rút lưỡi, địa ngục Nghiệt Kính, địa ngục lồng hấp."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play