Nhìn chiếc túi nhỏ lại được lấp đầy, Phỉ Phỉ vui sướng vẫy đuôi không ngừng, còn liên tục cọ vào má và cổ Công Dã Kí Vọng, vẻ nịnh nọt ấy thật khiến người ta không nỡ nhìn thẳng.
Mạnh Cực tính tình không hoạt bát như Phỉ Phỉ, nhưng nhìn túi đầy tinh thạch trùng tộc, cũng rất vui vẻ. Nó vốn ngoan ngoãn, ít thể hiện cảm xúc, giờ đây lại chậm rãi tiến đến bên tay Công Dã Kí Vọng, nhẹ nhàng cọ cọ vào mu bàn tay anh.
Đây không phải lần đầu tiên nó tiếp xúc với Công Dã Kí Vọng, nhưng lại là lần đầu tiên bày tỏ sự thân thiện một cách dịu dàng như thế. Công Dã Kí Vọng có chút vui mừng, thuận thế gãi gãi cằm nó, còn bị chiếc đuôi dài của nhóc con này quấn lấy cổ tay.
Cửu Vĩ Hồ nhìn hai chiếc túi đầy ắp của chúng, mân mê chiếc túi chỉ còn một nửa của mình và trở nên bồn chồn.
Thời Kiến Hạ đưa tay lên trán, thầm nghĩ cứ tiếp tục thế này, tất cả đám nhỏ đều sẽ coi Công Dã Kí Vọng như máy rút thức ăn, cứ đói là lại chạy đến chìa túi ra xin.
Cô cảm thấy rất ngại, vội vàng đổ đầy túi cho Cửu Vĩ Hồ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT