Khi Lâm Gia Phàm dẫn La Tịnh Dao đi đến từ đường thì mặt trời đã khuất bóng. Dưới ánh sáng nhá nhem, mọi thứ xung quanh đều trở nên mờ nhòa.
Họ men theo con đường nhỏ gồ ghề, bước chân lúc lún lúc cạn. Đi qua lớp cỏ khô cao ngang người bên đường, bóng dáng mờ mờ của một công trình mái nhọn dần hiện ra phía trước, ánh sáng yếu ớt le lói từ nơi đó truyền tới.
Khi đã đến gần, một tòa kiến trúc cổ kính với kiểu mái hiên cong vút hiện ra trước mắt họ. Tường ngoài của tòa nhà được xây bằng gạch xám đen, dưới màn đêm dày đặc, cả công trình đều toát lên vẻ trang nghiêm và tĩnh lặng.
Thật tiếc, sự tĩnh lặng vốn có ấy lại bị tiếng người huyên náo phá vỡ hoàn toàn.
Ngay trước từ đường, Quách Chấn đang đứng khoanh tay, vẻ mặt bất lực. Bên cạnh anh là hai đồng nghiệp thuộc bộ phận pháp y, cả ba đang đứng đối diện với một nhóm người dân thôn Bá An, ánh mắt của họ tràn ngập sự chống đối. Hai bên cãi vã ầm ĩ, tựa như đang so xem ai trợn mắt lớn hơn.
“Các vị, làm ơn! Đây là một vụ án mạng! Việc các vị cản chúng tôi vào thu thập chứng cứ thật sự quá vô lý!” Gương mặt vuông vức của Quách Chấn hiếm khi để lộ cảm xúc, lúc này lại thoáng chút giận dữ. Dù vậy, anh vẫn cố gắng giữ bình tĩnh.
“Không được! Thôn Bá An của chúng tôi có tổ huấn, người ngoài không được phép vào từ đường! Nếu không, vận khí của thôn sẽ bị hao tổn!” Một người đàn ông đứng đầu nhóm dân thôn vừa nói, vừa giơ cao cái cuốc trong tay như muốn đe dọa. Thậm chí ông ta còn bước lên hai bước, cố ý thăm dò phản ứng của đối phương.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play