May mắn là Mao Bội Lan và La Hồng Huy không phát hiện ra sự khác thường của cô. Còn ba người thích hóng chuyện phía sau, vì e ngại sự uy nghiêm của Lâm Gia Phàm, đành cố nhịn cười, chỉ lén lút mím môi cười tủm tỉm.
Cuối cùng, vẫn là Bàng Quang – cái miệng loa phóng thanh của anh không giấu nổi chuyện gì, buông một câu đầy ẩn ý: “Chú La không biết đó thôi, đội trưởng Lâm của chúng cháu trước đây từng bị thương ở cánh tay trái vì bảo vệ tổ quốc. Huấn luyện viên La đây chỉ là đang lo lắng thôi!”
Ruỳnh!
La Tịnh Dao chỉ cảm thấy như có thứ gì đó vừa nổ tung trong đầu mình, nhưng ngoài mặt cô vẫn cố giữ hình tượng chuyên nghiệp thường ngày: “Cơ bắp và xương khớp từng bị thương quan trọng nhất là phải phục hồi đúng cách. Nếu không cẩn thận sẽ dẫn đến hậu quả nghiêm trọng khó lường.”
Nghe vậy, La Hồng Huy lập tức tỏ ra lo lắng thấy rõ. Ông nhìn chằm chằm vào vết sẹo trên cánh tay của Lâm Gia Phàm, liền định giành lại cái chảo trong tay anh: “Ôi trời, vậy thì phải cẩn thận chút chứ!”
Không ngờ, Lâm Gia Phàm khéo léo nghiêng người, đẩy La Hồng Huy sang một bên. Ánh mắt anh thoáng lướt qua khuôn mặt đang cố giữ bình tĩnh của La Tịnh Dao, cất giọng trấn an: “Chú La yên tâm, vết thương đã hồi phục từ lâu rồi, không ảnh hưởng gì đến công việc hay sinh hoạt hằng ngày cả.”
“Với lại, làm việc nhà nhiều còn có lợi cho sức khỏe nữa.” Anh vừa nói vừa dễ dàng nâng chiếc chảo lên, đảo nguyên liệu bên trong vài vòng đầy điệu nghệ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT