Còn chưa để Lâm Gia Phàm lên tiếng, Bàng Quang đã không vui trước.
Chàng trai trẻ gõ nhịp đầu ngón tay xuống mặt bàn, vẻ mặt không kiên nhẫn: “Chỉnh lại thái độ của anh đi. Nghe giọng điệu của anh thì việc các anh buôn ma túy chính là có lý? Chúng tôi làm cảnh sát, bảo vệ tính mạng và tài sản của người dân, ngược lại lại thành sai rồi?”
Trước lời chất vấn này, Lý Duệ chỉ cười trừ, hai tay bị còng vào nhau khẽ cọ qua lại, chẳng buồn nói thêm.
“Vu Văn Tín và Hầu Quốc An vốn là đồng hương, quen biết nhau nhiều năm, dính lấy nhau cũng không lạ. Nhưng lúc đầu, vì sao anh lại gia nhập vào nhóm của bọn họ?” Thu hồi ánh nhìn đầy dò xét, trầm ngâm giây lát, Lâm Gia Phàm đột ngột hỏi.
“Ban đầu hai người bọn họ áp dụng hình thức cung cấp hàng trực tiếp, nhưng cách đó không an toàn. Vì thế, Vu Văn Tín mới nghĩ ra phương án dùng dịch vụ giao hàng nội thành để vận chuyển.” Lý Duệ thành thành thật thật trả lời.
“Giờ dịch vụ giao hàng phát triển như vậy, đâu đâu cũng thấy bóng dáng của nhân viên giao hàng. Mặc bộ đồng phục này ra vào những chỗ khác nhau chẳng khiến ai để ý đến, rất tiện lợi.”
“Do quán xào cay của Hầu Quốc An có nhiều nhân viên, gần như ngày nào tôi cũng đến đó. Lâu dần, tôi với Hầu Quốc An thân quen, mà ông ta lại biết tôi thiếu tiền nên lôi kéo tôi tham gia.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play