—–
Cái gì?
Trần xá nhân?
Diêu thị cảm thấy đầu óc mình ong ong, cổ họng như bị nghẹn lại, miệng muốn cử động nhưng không phát ra âm thanh nào.
Trần huyện lệnh lại một mực vui mừng: “Cẩm Ngọc, quận chúa đã ưu ái con như vậy, con phải làm việc chăm chỉ, đừng phụ lòng quận chúa.”
Trần Hạo Nhiên mặt đầy vẻ ghen tị: “Ta phải thi đỗ cử nhân và tiến sĩ, không biết phải thi bao nhiêu năm mới có thể vào làm quan. Đến lúc đó, có lẽ phải nhờ em gái giúp đỡ một chút.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT