Tháng tư, chim én về phương nam tránh rét cũng đã về tới tổ cũ, gió xuân ấm áp lại thổi khắp đất trời, cây thường xuân leo trên tường lại trổ lá non, giơ nanh múa vuốt bám vào bờ tường. Cây liễu im hơi lặng tiếng suốt cả một mùa đông cũng đã bắt đầu ồn ào trở lại, gần tới hôn lễ của Diệp Ngư, công ty tổ chức hôn lễ mà nhà họ Bạch tìm đến cũng bắt đầu bận rộn trang trí trong thôn.
Hội trường hôn lễ của Diệp Ngư cũng khá là rộng.
Bạch Minh Hàn khác với Tiêu Xuyên Diễn.
Anh có quan hệ vô cùng hài hòa với mọi người, nhà họ Bạch cũng là gia tộc lớn có máu mặt, nếu Diệp Ngư đã kết hôn với Bạch Minh Hàn, thì trong mắt người nhà họ Bạch cô cũng là người nhà của họ rồi, cần giới thiệu để làm quen với người trong giới, tránh cho kẻ nào không có mắt lại có ý đồ với Ngư Ngư nhà họ.
Nếu đã cần giới thiệu với người trong giới, đương nhiên không thể ở dưới quê, cũng không phải nói rằng bọn họ coi thường người dưới quê, thực sự là bọn quá hiểu tính cách của những người trong giới kia. Nếu như thực sự mời bọn họ tới đây tham gia hôn lễ, thì đám người đó đến tám mươi phần trăm sẽ thấy ghê tởm, đến lúc đấy lại lén lút khiến con nhà mình gặp phiền phức, như vậy không được.
Nhà họ Bạch thương lượng với hai vợ chồng chú ba Diệp, tổ chức hôn lễ ở thôn Đại Liễu Thụ trước, rồi về thủ đô lại tổ chức thêm lần nữa, hai ngày đều đẹp, gấp đôi may mắn.
Như vậy thì có thể chứng minh cho thôn sự coi trọng của nhà họ Bạch đối với Diệp Ngư, lại có thể chính thức giới thiệu Diệp Ngư với mọi người trong giới đại gia tộc, tuy rằng không thể tránh cho hai đứa mệt mỏi, nhưng đây là cách hoàn hảo nhất rồi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play