Chuyện ngày trước cô ta làm đã phạm vào giới hạn của nhà họ Diệp, người nhân từ hơn nữa cũng không thể dung thứ cho cô ta hết lần này đến lần khác làm hại tính mạng của người khác. Dù sao thì cả đời này cô ta cũng không có cách nào ra khỏi tù, mọi người đều hiểu ngầm không nhắc đến cô ta, coi như nhà họ Diệp chưa từng có cô ta vậy. Chuyện cô ta làm quá ác độc, đến Truyền Căn ngày trước yêu thương cô ta nhất, Tết nhất ngày lễ cũng không đi thăm cô ta, chỉ có Diệp Hòa Bình suy cho cùng cũng là con nhà mình nên thỉnh thoảng đi thăm cô ta một lần.
Trước đây cô tưởng rằng đây là kẻ thù lớn nhất đời cô.
Giờ xem ra cũng chỉ là vậy, chuyện xảy ra trước đây đều như một giấc mộng Hoàng Lương.
Diệp Ngư nhìn hồ sen trong sân, nước mưa lất phất trên hồ làm cho nước hồ lăn tăn gợn sóng: “Đương nhiên nhớ rồi ạ.”
“Hoàng Hoa bị bệnh, bệnh rất nghiêm trọng, là ung thư không chữa được, nó viết thư nói không muốn chết trong tù, nó biết sai rồi, nó muốn chết ở nhà.”
“Hoàng Hoa bị ung thư?” Diệp Ngư thực sự kinh ngạc.
Chí ít cũng là nhân vật chính của thế giới này, đã không thuận buồm xuôi gió thì cũng không nên mới trẻ tuổi như vậy mà mất chứ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play