Miễn phí.
Được người khác khen đẹp, còn có thể ăn bánh kem miễn phí, Diệp Ngư ngơ ngác, còn có chút ngượng ngùng, cô hỏi: “Làm vậy có được không? Chủ quán thật sự đến đây để làm ăn à?”
Bạch Minh Hàn cười cười: “Không sao, chủ quán không trông cậy kiếm tiền vào mấy cái này, mở quán cà phê là vì sở thích thôi. Nếu em băn khoăn thì cứ nói cảm ơn một tiếng là được rồi, cảm ơn tiếng Đan Mạch là tak.”
Diệp Ngư nghi hoặc: “Sao anh biết em tính hỏi câu gì? Anh từng dẫn con gái tới đây à?”
Cô cũng không biết tại sao trong lòng mình lại có chút không thoải mái nữa.
Lòng cầu sống của cậu nhóc vẫn rất mãnh liệt, Diệp Ngư vừa nói xong cậu đã nhanh chóng chứng minh trong sạch với Diệp Ngư: “Sao có thể? Đây là nơi nào chứ? Sao anh có thể dắt con gái tới đây? Còn nữa, nhiều năm như vậy trừ em ra thì anh chưa bao giờ đơn độc đi chơi riêng với con gái bao giờ cả. Không tin em cứ hỏi chủ quán đi, chủ quán đã đến đây được ba năm rồi, nói tiếng Trung có chút chậm thôi, ông ấy có thể nghe hiểu.”
Cậu cũng không rõ tại sao sau khi nghe Diệp Ngư hỏi như vậy, trong lòng cậu chẳng những không tức giận vì bị hiểu lầm, mà ngược lại còn có chút hưng phấn đắc ý.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT