Chú ba Diệp nghĩ một lúc thì thấy lời con bé nói cũng thật sự có đạo lý nha.
Anh bỗng nhiên lại có một cảm giác khủng hoảng.
Anh nhất định phải tìm một cơ hội lấy ra hai cuốn sách mang về đọc, giảm bớt tình trạng qua mấy năm nữa không nói lại được con gái lớn nhà mình.
Người thợ già trong tiệm ảnh nhìn thấy vậy rất vui vẻ.
Bức ảnh kia được Mạnh Phỉ đặt ở vị trí dễ nhìn thấy nhất trong phòng khách, vừa bước vào cửa là đã có nhìn thấy được. Trên bức ảnh, Mạnh Phỉ dựa sát vào trước ngực chú ba Diệp, tay chú ba Diệp đặt trên eo của Mạnh Phỉ, ánh mắt hiền dịu sáng ngời có hồn nhìn về phía trước, Diệp Mễ đứng ở bên cạnh của Mạnh Phỉ, ánh mắt có chút kích động lại có chút tinh nghịch, còn cô con gái út Diệp Ngư thì lại được Mạnh Phỉ ôm vào trong lòng, có chút tò mò nhìn về phía trước, phông nền đằng sau là Vạn Lý Trường Thành, vừa hùng vĩ vừa ấm áp.
Từ khi kết thúc kỳ thi cho đến khi thành tích chính thức được báo về là khoảng bốn đến năm ngày, trong những ngày này mấy đứa bé gái cùng tham gia kì thi với Diệp Mễ đều rất lo lắng.
Học tập là một điều tốt, có thể mở rộng tầm mắt, nâng cao kiến thức, những cô bé mà mà đầu óc ban đầu trống rỗng chỉ tưởng rằng thế giới chỉ có trong thôn, lân cận trong thôn và huyện thành thì bây giờ đã biết được, hoá ra bên ngoài huyện thành còn có tỉnh. Bên ngoài cả tỉnh còn có tổ quốc, bên ngoài tổ quốc còn có thế giới rộng lớn, bọn họ từ chỗ giáo viên mà biết được hoá ra bên ngoài còn có xe ô tô, tàu thuỷ lớn, còn có cả máy bay và các toà nhà cao tầng, biệt thự cao tầng. Hiểu biết được những thứ này rồi thì còn có ai nguyện ý để mình bị trói buộc trong một miếng đất hình vuông nhỏ bé này nữa chứ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT