Ngụy An Dân đáp một tiếng, dẫn theo cấp dưới, lái xe ba gác rời khỏi đồn cảnh sát.
Đồn cảnh sát đưa người đi không lâu, người đàn ông gầy gò đó đã lợi dụng hỗn loạn để chạy trốn. Gã đến một mình, cũng không khám bệnh, điều này càng đáng ngờ.
Nhìn người này biến mất ở ngã tư đường, Giang Thiếu Hoa ngước nhìn cơ bắp gần đây luyện tập trên cánh tay của mình, nói với Phương Viễn: "Anh Viễn, hay là hai đêm nay em không ngủ ở nhà anh, em ở lại phòng khám. Xếp ghế lại là được. Hồi nhỏ em còn ngủ ở gầm cầu, cái gì cũng có thể chịu đựng được."
"Được nha, cậu dũng cảm hơn rồi." Phương Viễn nhìn cậu một cách tán thưởng, rồi nói: "Tôi ở lại với cậu, xem tên kia có đến không. Tốt nhất là nó đến một lần, đừng để tôi chờ uổng phí."
Nói xong, anh ta phát hiện trong mắt Giang Thiếu Hoa ẩn ẩn nét phấn khích, hình như cậu khá mong chờ chuyện này.
Phương Viễn cười, nói: "Không nhìn ra nha, cậu còn khá thích đánh nhau. Bây giờ không thể tùy tiện đánh nhau được, nhưng nếu có kẻ trộm đột nhập, thì đánh được."
"Hai người nói gì vậy?" Chị Chu cầm một chiếc túi vải đi tới.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play