Lăng Vân Duyệt nhìn qua ba căn phòng, cảnh quan đều khá đẹp, lúc này đứng trên tầng mười có thể nhìn xa rất xa, tuy nhiên cô cũng không có ý định chọn phòng, công việc của cô không cho phép cô thường xuyên đến đây, không cần thiết phải lưu một căn phòng ở công ty.
Có lẽ là nhìn thấy hai người đến đây quá mức kích động, Trương Viễn lặng lẽ lấy ra giấy tờ công ty, lăng xăng cùng hai người thảo luận suốt một buổi sáng.
Lăng Vân Duyệt nhìn một hồi liền cảm thấy hoa mắt chóng mặt, còn có chút mệt mỏi, cảm giác so với việc đi làm bình thường còn khó chịu hơn, có chút không hiểu mục đích ban đầu hôm nay của mình là gì. Cuối cùng, cô lặng lẽ đẩy Mạc Hàn đi lên, mình tìm một ô cửa sổ, ngắm cảnh.
Mạc Hàn???
Giữa trưa.
"Khụ, thời gian cũng gần trưa rồi, hay là chúng ta đi ra ngoài ăn trưa đi?" Lăng Vân Duyệt nhìn đồng hồ treo tường trên tường, rốt cuộc cũng đến 12 giờ, vui vẻ đề nghị.
Mạc Hàn nghe vậy như trút được gánh nặng, vội vàng muốn đứng dậy. Nếu thảo luận về dữ liệu thí nghiệm hoặc tính toán công thức với anh ta, anh ta có thể chiến đấu mấy ngày mấy đêm không nghỉ ngơi, nhưng đối với sổ sách, anh ta vẫn nên buông tay, anh ta rất yên tâm về công việc công ty.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play