“Nếu thằng bé biến ra ngoài thì phải làm sao?” Lăng Vân Duyệt có chút lo lắng. Trước đây chỉ là biến mất một lúc, cô còn có thể kéo rèm che chắn lại. Nếu thằng bé thuấn di ra ngoài, cô làm thế nào để đón về, thật đau lòng cho đứa trẻ.
So sánh với nhau, thì việc ẩn thân trước đây cũng rất có thể chấp nhận được, ít nhất cô ở đây vẫn có thể chờ được.
Ai. Lăng Vân Duyệt thở dài không tiếng động.
Trâu Tư Khang đang muốn dọn lại đồ đạc mà Lăng Vân Duyệt đã thu dọn trước đó, nghe vậy động tác trên tay hơi khựng lại.
Những năm gần đây, dị năng của hắn cũng không phải là không có tiến bộ. Nghĩ đến việc thôi miên người nhìn vào mắt, việc này hẳn là không khó.
Lăng Vân Duyệt ngầm hiểu, nhìn Trâu Tư Khang với chút đồng tình. Từ khi đi vào thời đại này, dị năng của chồng cô cơ bản đều không phải sử dụng đến. Vất vả lắm mới có cơ hội sử dụng, thế nhưng vẫn là để thu dọn mớ hỗn độn cho con trai.
Cũng phải trách thằng bé, di truyền cái gì không tốt, cố tình chọn phải dị năng kỳ quái. Giống như năng lực không gian và sức mạnh của cô thì đỡ việc hơn nhiều, sẽ không gây thêm phiền toái cho cô một chút nào.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play