Hồ Kiều Kiều nhìn vào nắm tiền chỉ, cúi đầu khinh thường bĩu môi. Nói dễ nghe vậy thôi, chỉ có nắm tiền này, còn muốn cô mua đồ ngon? Ăn cũng chẳng no. Năm xưa Hồ Đại Bảo mỗi lần muốn tiền tiêu vặt đều nhiều hơn thế này. Thực sự là lòng tham không đáy.
Hồ Kiều Kiều nén sự khó chịu trong lòng, tự nhủ phải nhẫn nhịn, cô đã trở về thành phố, có rất nhiều thời gian, quay người chạy nhanh về phía chợ, cô thực sự đói đến mức sắp ngất.
“Con chăm sóc tốt mẹ con, chờ đến khi xuất viện, cứ lấy công việc của mẹ con.”
Hồ Chí Cường vốn dĩ đã không ưa Lâm Hồng về khoản này. Công việc tạm thời lương thấp bèo, quanh năm suốt tháng bận rộn mà cũng chẳng kiếm được mấy tiền, không biết sao bà ta lại cố chấp như vậy. Thiếu chút nữa là đem đứa con bảo bối vất vả mang thai mất đi.
“Con biết rồi ba. Cảm ơn ba, cảm ơn mẹ, con sẽ cố gắng học tập.” Hồ Kiều Kiều nghe vậy kinh ngạc ngẩng đầu lên, không ngờ niềm vui bất ngờ lại đến đột ngột như vậy.
Cô biết công việc của mẹ vất vả, tuy chỉ là công việc tạm thời nhưng cũng không dễ tìm. Đặc biệt là hiện giờ thanh niên trí thức đều phải trở về thành phố, "một củ cải một hố" là điều hiển nhiên, con bé hiểu rõ điều đó. Hồ Kiều Kiều sợ Lâm Hồng phản đối nên vội vàng đồng ý.
Lâm Hồng thở dài, rốt cuộc cũng không phản đối. Lúc này đây, cơ thể bà đã không còn như xưa, trước kia khi còn có Hồ Đại Bảo, bà sinh con trước vẫn có thể đi làm. Lần này nhẹ nhàng va chạm một cái đã không được. Thôi thôi, một phần công việc tạm thời mà thôi, nếu bà thuận lợi sinh hạ đứa bé này, không chỉ Hồ Chí Cường sẽ chu cấp tiền cho bà mà lão Vương bên kia cũng sẽ không bạc đãi bà.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play