Trần Gia Kiến không ngờ hạnh phúc đột nhiên đến như vậy, ông chờ cả một buổi sáng, rốt cuộc cũng có thể bế đứa bé, tay còn có chút cứng ngắc, sợ làm cho đứa bé không thoải mái. May mắn là đứa bé mặc nhiều quần áo, tã lót cũng đủ dày dặn, ông ôm cũng có thể thích nghi.
Trước đây trong nhà không có chuyện gì xảy ra, công việc của ông cũng bận rộn, mặc dù là con trai và cháu trai, ông cũng không có nhiều cơ hội ôm.
Cậu hai Trần Gia Tài có chút buồn bã vì mình vừa rồi sao không nhanh trí hơn, nếu đứng gần đại tẩu một chút, không chừng người tiếp nhận đứa bé chính là ông.
"Con biết, công việc quan trọng, hơn nữa con không có việc gì, nếu bác sĩ đồng ý, con hôm nay sẽ về nhà." Lăng Vân Duyệt vừa cười đáp lại, vừa lo lắng nhìn sang phía tiểu đoàn tử bên kia, con trai đừng cho cô biểu diễn màn biến mất ngoạn mục nữa mới tốt.
“Nói gì vậy, con giờ hãy nghỉ ngơi cho tốt, quay đầu lại mợ sẽ xin nghỉ phép dài hạn, giúp con chăm sóc cháu.”
Lê Bình tức giận liếc mắt nhìn cô một cái, bà đã sớm tính toán, đợi Duyệt Duyệt sinh con sẽ xin nghỉ phép dài hạn, nếu không được thì sẽ nghỉ hưu.
Dù sao tuổi tác của bà cũng ở đây, qua không lâu cũng có thể chính thức nghỉ hưu, trước đó cũng không sao, chủ yếu là bà cảm thấy tiếc vì công việc tốt như vậy không ai tiếp quản.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT