Lăng Vân Duyệt giật mình sợ hãi. Loại thực vật này cũng sợ sâu sao? Không gian của cô có rất nhiều sâu mà.
Trình Học Minh vốn không am hiểu về lĩnh vực này, nhìn ngắm hồi lâu cũng không ra được gì, thấy đã muộn nên nghĩ đưa Tạ Vinh Quang về phòng ngủ.
Tạ Vinh Quang kiên quyết không chịu, nhất quyết ngủ dưới đất ở góc mình đã chọn. Hồi còn ở bộ đội, hắn thường xuyên phải đi làm nhiệm vụ ở những nơi không có chỗ ngủ tử tế, nên ngủ kiểu này đối với hắn là chuyện bình thường.
Trình Học Minh không ngờ hắn lại ngoan cố như vậy, khuyên nhủ không được cũng đành thôi. Mấy ngày nay thời tiết không quá lạnh, ngủ ở đây vài ngày cũng không sao.
Lăng Vân Duyệt thấy nguy hiểm đã qua, cũng theo về phòng, nhưng trước khi đi, cô lặng lẽ đá chiếc lu sang một góc khuất. Nếu không phải vì sợ hãi, cô đã muốn mang nó về phòng.
Con dây leo thấy cô sắp đi, không nhịn được vươn một cái cành nhỏ quấn lấy chân cô.
Lăng Vân Duyệt vỗ về trấn an nó một hồi lâu mới buông ra.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT