"Cũng đúng thôi, đều là nhờ những khách quen lâu năm như bà ủng hộ." Lăng Vân Duyệt không phản bác, việc làm ăn của nhà cô tốt cả phố Bắc Đại đều biết, cô không cần phải phủ nhận.
Bà Ngô nuốt nước bọt, vậy trực tiếp như vậy ư? Tiếp theo bà phải nói gì đây? Giới trẻ ngày nay thật là càng ngày càng không khiêm tốn.
"Khụ, việc làm ăn tốt như vậy, ắt hẳn sẽ bận rộn không ngơi tay, cô xem hôm nay tôi vừa tới, thằng bé kia lại đi trang trí đồ ăn, lại đi lấy tiền, vội vã quá, hoàn toàn không thể chu đáo được." Bà Ngô đi vòng quanh tiệm, vừa nói vừa chỉ vào Lục Tri Tiết đang bận rộn.
"Đúng vậy, hai người mới có thể xoay sở kịp, bà xem đây không phải là giếng giếng có tự." Lăng Vân Duyệt cũng theo ánh mắt bà nhìn qua, không tiếp lời bà Ngô.
Lúc này tuy có vài khách, nhưng bà cháu nhà họ Lục phối hợp ăn ý vô cùng, hoàn toàn không có tình trạng luống cuống tay chân.
Bà Ngô bực bội... Cháu gái này có thể nói chuyện phiếm được không? Mỗi câu đều hướng về chủ đề chính là sao?
Hoàng Hiểu Quyên cũng không nghĩ đến chuyện xin việc, ánh mắt không tự chủ được mà nhìn về phía Lục Tri Tiết đang bận rộn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play