Phương Nghi và Diệp Song chờ mười phút mà không thấy Lâm Trân dẫn người về, cũng thực sự kiệt sức không chịu nổi nữa, hai bên đành im lặng buông tay nhau, ngồi bệt xuống đất, ghét bỏ mà không thèm nhìn đối phương lấy một cái.
Phương Nghi chán ghét ném ra mớ tóc dính trên tay, một bên duỗi tay xoa xoa da đầu đau nhức, vô tình nhìn thấy tay Diệp Song đang vuốt tóc, còn có chút xót xa, đó đều là tóc của cô ta rụng mà.
Chờ đến khi Lâm Trân thở hồng hộc dẫn người về, phòng ngủ đã trở lại yên tĩnh như trước.
Lâm Trân? Loại tình huống này mà cô ta xem như báo tin tức giả sao?
"Sao thế này? Không phải nói đánh nhau rồi sao?" Thầy quản lý ký túc xá vừa rồi bị Lâm Trân giục đến sốt ruột, một hơi từ lầu một bò lên lầu tám. Lúc này cũng có chút khó chịu, bà tuổi lớn, không chịu nổi cái tội này mà.
Kết quả đi lên lại không thấy gì cả. Chẳng lẽ là nhìn thấy bà ở dưới lầu nhàn rỗi mà gọi bà lên tìm việc làm?
"Cô, là cô ta, vô cớ muốn đánh em." Diệp Song là người đầu tiên đứng dậy, chỉ vào Phương Nghi nói. Dù sao hiện tại đã kết thúc mâu thuẫn, cô ta cũng không cần phải nhún nhường gì nữa.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play