Phùng Mai Hương nghe vậy cũng nhăn mũi, chỉ là rốt cuộc không tốt lúc này lại đến cửa, lần trước không ngờ tới ông lão nhà mình tự ăn còn chưa đủ, cư nhiên còn dày mặt mang về cho bà!
"Ông nên thu liễm lại một chút đi, người ta vừa mới bày bàn liền xông lên, ông cũng không biết xấu hổ." Phùng Mai Hương tuy rằng cũng thèm, nhưng điều này cũng không ảnh hưởng đến việc bà ta mắng ông lão nhà mình.
Rượu ngon không sợ hẻm sâu, Lăng Vân Duyệt hoàn toàn không lo lắng sẽ không có khách.
Quả nhiên, không lâu sau, trước nhà kiểu Tây có rất nhiều người đi lại, lượng người có thể so với Tết Nguyên Đán.
"Này, lão Trần, ông cũng ra ngoài đi một chút?"
"Đúng vậy, ra ngoài đi một chút, chẳng phải là cháu đích tôn ở nhà không chịu ngồi yên, nháo nhào muốn ra ngoài chơi sao?" Lão Trần khẽ ho khan, có chút ngượng ngùng nói.
"Ông nội là ông kêu cháu ra ngoài." Cháu đích tôn nghe vậy nhịn không được lớn tiếng phản bác, hôm nay không cần đi học, hiếm khi cậu được ở nhà chơi đồ chơi, kết quả bị ông nội kéo ra ngoài.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play