"Ai da, ai vậy, có thể chú ý ảnh hưởng không, dọa tôi một phen." Đường Tư Tư ngủ ở giường trên bên cửa, lúc mở cửa phòng ký túc xá sẽ đập thẳng vào giường ngủ của cô.
Phương Nghi thở phì phì đi về giường của mình, không quan tâm đến lời hỏi của Đường Tư Tư.
Hôm qua vô tình biết được Ông nội Trình nằm viện, cô vất vả gặp được, còn tưởng nhân cơ hội tạo mối quan hệ tốt, kết quả bị mẹ kéo đi, chưa kể hôm nay cô xin nghỉ lại đi bệnh viện nhưng không tìm thấy ai, hỏi ra mới biết đã xuất viện. Thật tức chết, sớm biết như vậy hôm qua nói gì cũng không đi.
Đường Tư Tư ở trên giường thò đầu ra, vừa thấy người đẩy cửa chính là Phương Nghi, tức giận nhưng không dám nói gì, chỉ lẩm bẩm hai tiếng rồi nằm lại, theo quan sát của cô, địa vị của Phương Nghi cũng không thấp, cô là người từ nông thôn ra, tốt nhất là không nên đắc tội.
Bầu không khí trong phòng ngủ nhất thời trở nên im ắng.
"À, các bạn ngày hôm qua có đi nghe bài giảng của Ông Trình không? Nghe nói có rất nhiều người." Là chị cả trong phòng ngủ, Lâm Trân vội vàng hòa giải.
"Sao có thể, lúc tôi biết thì người ta đã đi rồi, nghe nói còn là một nhân vật lợi hại." Đường Tư Tư có chút tiếc nuối, hôm qua vừa tan học liền chạy đi ăn trưa, hoàn toàn không nghe nói gì về buổi giảng bài khai mạc. Tuy rằng không liên quan đến chuyên ngành của mình, nhưng đi xem náo nhiệt cũng tốt.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play