"Khụ, con không hiểu đâu, mẹ đây là đang làm việc nhà một cách nghiêm túc và có trách nhiệm." Lăng Vân Duyệt tự nhủ với bản thân, nhưng vẫn phải quay lại.
Buổi tối hôm nay, sau khi ăn tối, Lăng Vân Duyệt lẹt đẹt chạy vào bếp rửa chén, tiện tay quét nhà ba lần. Tìm không ra việc gì để làm, cô mới chậm rì rì đi về phía nhà xí.
"Xong rồi sao?" Trâu Tư Khang im lặng nhìn cô diễn xuất. Hắn cũng không vạch trần, từ khi nhà cậu trở về thành phố, tối nào hắn cũng không có cơ hội làm việc nhà. Thấy cô đến đây còn thái độ tốt đẹp rót cho hắn một chén nước, mới bắt đầu tiếp theo phân đoạn tiếp theo.
"Ha ha, xong rồi." Lăng Vân Duyệt ngượng ngùng cười. Học bá trong thế giới học tập này làm sao có thể hiểu được?
Nhìn Trâu Tư Khang đưa qua tập đề ngày càng dày, Lăng Vân Duyệt thở dài không tiếng động. Từ khi nhà cậu trở về thành phố, cô càng ngày càng không lưu luyến với gia đình này.
Dư quang đuôi mắt vô tình nhìn thấy Trâu Nghiên Xuyên đang ung dung ngồi trên giường đất đọc sách Lỗ Ban, cô đột nhiên cảm thấy con mình cũng nên đi học. Hai mẹ con cùng tiến bộ mới là điều đúng đắn.
Thực ra họ cũng không phải không suy xét đến vấn đề này, chỉ là ở Đại đội Hồng Tinh này không có trường tiểu học nào để học, gần nhất cũng ở cách vách đại đội, mỗi ngày đi xe đạp qua lại cũng mất một tiếng. Hơn nữa, họ biết rằng hội nghị toàn quốc năm 1977 sẽ có biến động gì đó, nên cũng không vội vàng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play