Tóm lại, ở đại tập thể sinh hoạt, giống như một gia đình lớn, già rồi ốm đau có người lo, bị thương tàn cũng có người lo, có tập thể, dạng người nào cũng có thể sống mà không gặp trở ngại, đó là một thời đại đoàn kết tương trợ, có phúc cùng hưởng, có họa cùng chịu, không áp lực, không gánh nặng.
Chịu ảnh hưởng của điều kiện tự nhiên, nơi đây tương đối lạnh, một năm chỉ có một lần thu hoạch, mùa màng qua đi là đến mấy tháng mùa đông, so với người miền Nam xuống nông thôn thì nơi đây không vất vả như vậy, nhưng lương thực cũng không sung túc như vậy.
Năm nay thanh niên trí thức vẫn xếp hạng cuối cùng khi chia lương, Lăng Vân Duyệt năm nay được một năm công điểm, cộng thêm còn nhiều hơn so với rất nhiều thanh niên trí thức nam.
Lăng Vân Duyệt không tính chia lương thực, chỉ chia tiền, được hơn 60 đồng, đây là thu nhập một năm của một người, thoạt nhìn rất nhiều, nhưng thực ra bình quânmỗi tháng hơn năm đồng, mỗi ngày chưa đến hai hào.
Lúc này mới thấy cái hay của việc dân cư đông, có nhà có thể chia được vài trăm đồng. Tuy bình quân cũng giống nhau, nhưng vẫn khiến không ít người đỏ mắt.
Bên này đang chia lương, bên kia đại đội trưởng bảo người qua rút thăm, Vương Đại Chủy có chút thấp thỏm, hiện tại bà cũng không chắc những tổ tiên kia có linh nghiệm hay không. Nhắm mắt lại tiến lên rút một số, trong miệng còn không quên lẩm bẩm.
“A.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT