Tự Minh Uyên và vài vị cấp cao đều hiểu rõ trong lòng, cởi chuông phải do người buộc chuông.
Họ ở đây giải thích đến khô cả họng, còn không bằng công tước Capet hoặc Ngải Phù ra mặt nói một câu.
Nhưng công tước Capet tuy đã qua cơn nguy hiểm đến tính mạng cách đây không lâu, nhưng vẫn còn hôn mê, đợi ông ấy tỉnh lại thì chuyện đã nguội lạnh từ lâu rồi.
Còn Ngải Phù Capet, đôi khi người trẻ tuổi thời nay còn khó đối phó hơn cả bậc trưởng bối.
Người lớn tuổi trải qua nhiều chuyện, sẽ biết cân nhắc lợi hại, lo trước lo sau, nhưng người trẻ tuổi thì lại rất dễ hành động theo cảm tính.
Có lẽ so với những người trẻ tuổi thông thường, khả năng kiềm chế cảm xúc của Ngải Phù đã tốt hơn nhiều, nhưng nhìn cách làm của cô lần này, có thể thấy Ngải Phù hiện tại cũng đang vô cùng tức giận. Vào lúc này mà đến nói chuyện với cô, mười phần hết tám chín phần là sẽ hỏng bét.
Đương nhiên, cũng không phải là hoàn toàn không có cách nào.
Chỉ cần hoàng thất chịu chảy một lượng máu lớn, dùng lợi ích để dụ dỗ, vẫn có thể miễn cưỡng vượt qua được cuộc khủng hoảng niềm tin này.
Tuy nhiên, nhà Tự cũng không chỉ có một mình hoàng đế, ông ta không thể lấy tiền của quốc gia để bù vào lỗ hổng của mình, mà phải dùng tài sản riêng của hoàng đế, mà những tài sản riêng này nói là của hoàng đế, cũng có thể nói là của Tự Minh Uyên và những tông thất khác.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT