Biểu hiện trắng trợn như thế, ai mà không nhận ra chứ.
Lạc Tư vốn dĩ đang rất điềm đạm, thoáng chốc liền nổi cơn giận.
“Mẹ kiếp, bỏ cặp mắt ghê tởm của mày đi chỗ khác!” Cậu lập tức chắn trước mặt Ngải Phù: “Tin ông đây móc mắt mày ra không hả!”
Vừa nói, Lạc Tư vung nắm đấm lên, tựa hồ muốn đấm thẳng vào mặt Tưởng Liên An, cho hắn biết thế nào mới là dân chơi thứ thiệt!
Mỹ nhân đã không có, vẻ mặt Tưởng Liên An cũng dần trở lại bình thường. Đối diện với cơn giận dữ của Lạc Tư, hắn trái lại không còn vẻ kiêu ngạo ban đầu, hờ hững liếc qua rồi hợp tình hợp lý nói: “Lòng yêu cái đẹp ai cũng có, ngắm một chút thì đã sao?”
“Cậu là người nhà Capet kia à? Nước trái cây cho cậu đấy, haizzz, biết sớm có cô bé xinh đẹp thế này, à không, tiểu thư đây, thì tôi đã chẳng thô lỗ vậy rồi.”
“Chào tiểu thư, tôi là Tưởng Liên An, cha là Tưởng Hề Tri, có thể thêm bạn tốt được không?”
Lạc Tư: “…”
Tên này là đồ ngốc chắc?

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play