Sau giờ giới nghiêm, Harry lại bắt đầu lang thang khắp Hogwarts. Cho dù phải thức đêm nghiên cứu, Harry vẫn dành chút ít thời gian lượn đêm để thư giãn đầu óc. Thuần thục ếm một bùa Di dời danh tính lên chiếc bút trong phòng, Harry ếm cho mình một bùa Ảo ảnh rồi ra ngoài. Cậu lặng lẽ đi theo sau lưng Severus. Hôm nay tâm trạng anh không tốt, cậu nhận ra, chỉ là không biết nguyên nhân gì khiến anh đặc biệt khó chịu hơn bình thường như thế, thậm chí cả dược liệu cậu tặng cũng bị ném đi.
"Đi ra." Severus đột nhiên dừng lại, quay lại, gắt lên, đũa phép đã nằm trong tay anh.
“Đi ra. Đừng để ta phải lặp lại.” Anh quát.
"Giáo sư. Chúc thầy một buổi tối tốt lành." Harry giải trừ bùa chú trên người, nhìn anh cười khẽ.
“Harry Potter?” Severus nheo mắt “Ta nên vui mừng vì có một học trò có thể lén lút tiếp cận ta mà ta không hay biết hay nên tức giận vì có một Slytherin ngông cuồng học theo đám Gryffindor không đầu óc kia, dám thách thức ta đây? Vậy mà ta đã nghĩ trò sẽ khá hơn người cha tự đại, ngu xuẩn, lỗ mãng... của trò đấy...”
Harry chỉ đứng đấy, lặng yên nghe Severus nói hết. Đúng là cũng lâu rồi không nghe anh mỉa mai, cậu có chút nhớ. Nhưng nghĩ đến đây, trong lòng Harry lại có chút khó chịu. Có phải vì mẹ còn sống cho nên thái độ của anh đối với cậu mới thay đổi như thế? Xem ra mẹ vẫn ảnh hưởng rất lớn đến Severus.
Nói mãi không thấy đứa trẻ trước mặt có phản ứng gì, chỉ cúi đầu đứng yên, Severus liền buồn bực:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT