Hồ thái y vốn đang muốn hỏi mấy bộ đồ này để làm gì, cũng không biết đột nhiên nghĩ tới cái gì, cũng không hỏi, đáp ứng.
Kiến Chương Cung có người gác nghiêm khắc, Trần Thu nếu muốn có thêm mấy bộ quần áo để đổi theo mùa, đó là làm khó người khác, Hồ thái y căn bản không thể mang vào trong được.
Nhưng nếu là mấy bộ y phục nhỏ không bằng bàn tay này, sau đó nhét thuốc vào trong, thì quả thực là có thể đục nước béo cò.
Hồ thái y nhìn bốn phía xung quanh, bên trong Kiến Chương Cung tồi đến mức không thể tồi tàn hơn, thứ gì đều là đồ cũ đến mức không thể cũ hơn.
Rồi lại đồ trên người phế Thái Tử mặc, nói là mộc mạc đã giữ lại mặt mũi cho hắn, quả thực có thể coi như keo kiệt, trời càng lạnh, nhưng hiện tại đồ hắn mặc trên người chỉ là một kiện áo sam mỏng tanh của mùa hè.
Một phương thuốc quan trọng như vậy, trên tay hắn không có khả năng còn có đơn thuốc khác nữa, nhưng lại muốn đổi lấy mấy bộ y phục nhỏ này?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play