Dung phi thích gọi hắn là chó con, cho rằng nếu một con sói đã bị thuần phục thì chỉ là một con chó vô dụng, lại không biết, hắn đâu phải là chó hay là sói?
Hắn là một con dã thú biết che giấu, trong bóng đêm có một đôi mắt sáng, nhìn kỹ thì sẽ có cảm giác đôi mắt đó như đang chờ chực con mồi cắn câu, một khi đã cắn câu sẽ bị hắn nhảy ra cắn nuốt.
Khương Tiểu Viên mơ mơ màng màng ngủ ở trong vạt áo của thiếu niên, chỉ là mơ hồ biết có người tới, đột nhiên quần áo bị cởi ra đặt ở trên giường, nàng thò đầu ra khỏi tay áo, vẻ mặt mộng bức, lại bị người nào đó xách lên tới bỏ vào trong lòng ngực.
Nàng dụi dụi mắt hỏi, “Phải đi rồi sao?”
Trong ánh mắt của thiếu niên vừa rồi mang theo sự lạnh lẽo, nhưng khi nghe được thanh âm của nàng, nháy mắt nhu hòa, xoa xoa đầu nàng, “Đúng vậy.”
Khương Tiểu Viên vừa nhấc đầu, đối diện với cắp mắt phượng xinh đẹp của thiếu niên đang rũ xuống.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play