Quần áo mùa đông của thiếu niên chỉ có một bộ, còn là bộ trong lúc đang cao, bộ mùa xuân năm ngoái đã sớm không mặc vừa, năm năm nhìn tình hình như vậy thì chỉ có thể nhặt nhạnh lại đồ của năm ngoái mà mặc. Tuy như thế nhưng vẫn không vừa người, tay chân vẫn ngắn ở người thì bị kích.
Nếu nói vấn đề quần áo có thể giải quyết bằng cách nhặt lại đồ năm ngoái, nhưng lương thực được đưa đến lại như muốn bức tử người ta. Lúc ban đầu thì có một túi lương thực được đưa đến, sau đó là nửa túi,... rồi dần dần cuối cùng chỉ còn lại một ít thóc mốc hay một ít vừng hỏng, nhìn kiểu này thì ăn kiểu gì.
Số lương thực này mang đến cho một thiếu niên đang lớn, số lương thực này, ngay cả chuyện nuôi con mèo con thôi cũng không được chứ nói chi tới người.
Hiện tại vẫn là còn dính hơi lạnh của mùa đông, theo như bình thường thì vẫn nên cung ứng than củi theo lịch đều đều, trước kia có lẽ sợ người có thể sẽ bị lạnh chết nên bọn thái giám ở Nội Vụ Phủ vẫn đưa đến một chút, nhưng không đưa nhiều. Nhưng đến giờ khắc này, không thấy bóng dáng của một mẩu than củi nào.
Khương Tiểu Viên đã phải đi trộm ván giường của nhóm tiểu thái giám đến quen chân quen tay rồi nhưng vẫn chưa thấy bóng dáng của thái giám ở Nội Vụ Phủ đưa than tới.
Thiếu niên nhìn trời nói:" Không tới đâu."
Hiện giờ không phải là mùa rét lạnh, nhưng ngoài trời vẫn còn ít tuyết nên nhiệt độ vẫn lạnh đến tận xương.
Nếu không có than thì ngay cả cơm nóng cũng không được ăn chứ nói gì đến chuyện giữ ấm cơ thể.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT