Nhưng Trần Thu sao có thể để người này dễ dàng chết đi như vậy? Trần Thu yêu cầu thái y chăm sóc tận tình, hoàng đế nếu nuốt không trôi cơn tức giận, bọn họ đều sẽ gặp phải nguy hiểm. Trước sự đe dọa đó, các thái y như được tiêm thêm máu gà, đáp ứng "hiếu tâm" của Trần Thu.
Vì thế hoàng đế bị rót vào hàng chục bát thuốc cũng đã tỉnh lại. Khi hắn tỉnh lại, thái giám trong cung đã thay đổi, vừa tỉnh dậy đã khuyên hắn thượng triều. Hoàng đế tức giận đến nỗi run rẩy, nhưng cũng không thể làm gì khác.
Hắn hiểu ý Trần Thu. Năm đó khi diệt Tần gia, Vĩnh Gia Đế đã biết rằng đứa con này tuyệt đối không thể nhân nhượng được nữa, nhưng chỉ trách hắn một lòng muốn kiềm chế mẫu tử Dung phi, nhiều năm qua vẫn không ra tay, mới khiến cho hiện tại gặp phải tình trạng này.
Làm một hoàng đế, lại bị thái giám ép buộc thượng triều, đúng là chuyện cười hiếm lạ!
Vĩnh Gia Đế cuối cùng vẫn chống đỡ thân thể tàn tạ mà thượng triều, bất luận thế nào, hắn ít nhất cũng muốn làm rõ một sự việc — Trần Thu rốt cuộc muốn làm gì.
Hắn vừa ngồi xuống long ỷ, liền thấy trước mặt mình, trong hàng ngũ đại thần có một vị thanh niên cao lớn, tóc dài. Hắn không vấn tóc, không mang mũ quan, thậm chí trang phục cũng không chỉnh tề, chỉ là đôi phượng nhãn híp lại, lười biếng đánh giá hắn.
Hắn không quỳ, cả triều văn võ cũng không dám quỳ. Hoàng đế tức giận đến phát run, nhưng cũng chỉ có thể nuốt xuống cơn tức này.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT