Giờ đây Trần Thu không còn mang với vẻ ngoài quái gở âm u năm xưa. Tần Cửu từng khuyên chất tử rằng không nên sống vì báo thù, nhưng hắn cũng hiểu, hận thù khắc sâu trong lòng như vậy, từ khi tám tuổi, Trần Thu đã sống như một người không hồn, chịu đựng bao khổ cực, muốn hắn không sống vì hận, Tần Cửu tự thấy cũng khó.
Về phương diện nào đó, Tần Cửu đã sớm đoán trước kết cục của chính mình, nhưng hắn cũng biết là không thể thay đổi, bởi ngay cả bản thân, hắn cũng không biết mình là ai, đã từng mất đi bản thân đến nỗi quên cả hình dáng.
Có thể nói, Tần Cửu vốn đã sớm lạc bước vào cõi không, nhưng vẫn phải cố sống vì hài tử của tỷ tỷ. Thế nhưng khi y nhận ra rằng dù có cố nuôi nâng đứa nhỏ này, đứa nhỏ vẫn không thể trở thành hình tượng mà tỷ tỷ mong đợi. Hắn từng nghĩ có lẽ Trần Thu sẽ mãi sống như một u hồn như vậy đến cuối đời, và hắn khi sang thế giới bên kia sẽ không dám gặp tỷ tỷ..
Cho đến một ngày, hắn phát hiện Trần Thu đã thay đổi.
Lần này đến Hồng Châu phủ, hắn đã thay tỷ tỷ để dự lễ đại hôn của Trần Thu, ban đầu không có ý định lưu lại, chỉ cảm thấy nếu tỷ tỷ thấy được, chắc chắn sẽ rất vui mừng.
Đã nhiều năm bên cạnh Dung phi, từ một công tử ở chùa miếu Tần gia, đột ngột trở thành kẻ hầu hạ, hắn đã quen với sống cô độc. Hắn từ bỏ cả cuộc đời mình, không cảm thấy hối tiếc, không cầu báo đáp, thậm chí không cầu chết già, chỉ hy vọng khi hắn sống có thể làm gì cho giúp cho hài tử của tỷ tỷ, ít nhất cũng làm cho tỷ tỷ được chút an lòng.
Dù rằng ở Hồng Châu phủ vài ngày qua vô cùng vui vẻ, phu thê chất tử vui vẻ hiếu thuận, có cả một con hổ nhỏ tên Khương Vượng Tài, ngay cả chất tử ít nói cười, cũng đã cùng y thắp nến tâm sự suốt đêm.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT