Về phần phong hào Hoàng Hậu, tự nhiên không thể tùy tiện. Trên án kỷ, những mỹ đức phong hào nhiều vô kể, nhưng chọn mãi chọn mãi hắn vẫn không tìm được phong hào phù hợp với thê tử của hắn. Phong hào chỉ có hai từ thì quá ít nghĩa để phù hợp với nàng, cần phải thêm chữ để phù hợp, ba chăng... Không đủ, ... phải 30 chữ mới đủ.
Khương Tiểu Viên không hay biết rằng nàng sắp nhận một phong hào dài đến ba mươi chữ, trong lòng còn đang hối hận chết vì trộm mặc đồ sử quan đi lẻn vào Sử viện rồi bị người ta hành hạ.
Sáng hôm sau, Khương Tiểu Viên vác đôi mắt thâm quầng gọi Cát tiên sinh đến.
Nàng suy nghĩ một chút rồi mở sách tranh của Cát tiên sinh ra xem. Theo lý lẽ, với những ngày tháng này, hẳn là hắn sẽ cảm thấy ngột ngạt, nhưng độ trung thành của hắn trong những bức tranh lại đến mức bảy mươi.
Từ bảy mươi trở nên, đã là rất trung thành, dù rằng so với Tạ Tuấn và những người khác vẫn còn kém, nhưng đối với người như hắn mà nói, bảy mươi đã là một kỳ tích.
Khương Tiểu Viên bèn trình bày ý kiến của mình, lý do từ chối cũng rất thuyết phục, quả nhiên, sau khi nghe nàng nói, Cát tiên sinh đầu tiên là sửng sốt, sau đó biểu tình kích động, vội vàng muốn hành lễ nhưng lại bị nàng ngăn cản.
“Đa tạ cô nương đã coi trọng!”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT