Ngồi ở chỗ cao nhất là Tống Cảnh Lâm, quan văn có phẩm cao nhất, hắn không cùng bọn họ mắng chửi, mà trái lại quát lớn bọn họ vài tiếng, khiến cho những âm thanh oán giận đó nhỏ đi nhiều.
Khương Tiểu Viên dừng bước chân.
Nàng nhìn vào bên trong, thấy bếp than đã sớm tắt, than trong bồn thiếu thốn đến đáng thương, công sở lại trống trải, thật khó trách bọn họ phải oán trách sự lạnh lẽo.
Chợt nghe bên trong có người thở dài nói,
“Hiện tịa lương thực trong mỗi ngày chúng ta phải gửi đi mấy chục phong thư cầu viện khác châu huyện. Cũng chẳng nghe nói gì về việc báo nguy thiếu thốn than cả!”
“Chúng ta đã nhiều ngày tận tâm tận lực, không những không cho về nhà, mà còn không được ăn lấy một miếng cơm nóng hổi nào cả……”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT