Hắn đã hối hận thì cũng đã muộn, bởi vì Khương Tiểu Viên giờ đây chẳng còn ngây thơ như trước nữa. Đi theo thiếu niên Thu lâu như vậy, nàng đã không còn là thiếu nữ đơn thuần, gần đèn thì sáng, gần mực thì đen mà thôi. Từ lúc Từ lão đại phu đồng ý nhận nàng làm đệ tử, nàng đã thầm tính toán thời gian để bái sư.
Từ lão đại phu vốn là người hào sảng, chỉ dạy cô nương vài chiêu châm cứu cơ bản, thật ra cũng coi như chuyện tiêu thời gian vậy.
Cũng không biết nghĩ tới cái gì, Từ lão đại phu nghĩ ngợi một lúc lâu, cuối cùng vẫn quyết định nói:
“Ngày ấy khi con tỉnh lại khi, ở cửa hiệu của lão phu có người tới hỏi thăm về con.”
Thực ra, theo lý lẽ thì hắn không cần phải để tâm đến chuyện này, nhưng vì tiểu cô nương này quấn quýt mãi mà hơn nữa là hắn đã đồng ý làm sư phụ của con bé, nên hắn không thể không tiết lộ.
Từ đại phu không có ấn tượng tốt về gia đình của tiểu cô nương này. Theo nhiều năm kinh nghiệm nhìn người của hắn, có lẽ tiểu cô nương ở lại núi còn an toàn hơn.
Hôm đó, khi Từ đại phu đi ra ngoài chữa bệnh, là tiểu nhị trong hiệu thuốc của hắn thông báo cho hắn biết. Lúc ấy tiểu nhị cũng chưa hay biết nàng đã tỉnh lại, chỉ bảo mọi thứ vẫn như thường, nên những người kia đã đi rồi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play