Thôi Văn Minh đã sớm nghĩ kỹ rồi, trong chốc lát nếu đối phương cự tuyệt thì phải dùng lý do như thế nào để thoái thác khiến người kia không còn đường lui……
Những người khác thì muốn xem náo nhiệt, Thôi Văn Minh tất nhiên thập phần vui vẻ, càng nhiều người càng tốt, như vậy mới dễ dàng khiến Trần Thu không rớt đài được, càng không thể đổi ý.
Trần Thu vừa nhấc đầu, quả nhiên thấy được Thôi Văn Minh đang ở trên gác mái của lầu các nhìn mình với ánh mắt trào phúng, cũng không biết bọn họ nói cái gì, một đám người kề vai sát cánh mà cười ha ha.
Nơi này cách cửa cung không xa, phần lớn thái giám ra vào mua đồ, bọn họ đoán chắc chắn không bị lão sư trong Nam thư phòng nhìn thấy, mà phế Thái Tử chỉ là một kẻ tàn phế nên sẽ không có khả năng phản kích, nên không ai sợ hãi.
Trong đó có người ở trên đó nói chậm rì r, “Tam điện hạ đi ngang qua sao, chúng ta thỉnh ngài ăn hạt dẻ đó!”
Trần Thu chỉ lạnh lùng nhìn bọn họ, tầm mắt sâu kín nhìn vào Thôi Văn Minh.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play