Cảnh Huy Đế hừ lạnh: "Dưỡng mãi dưỡng mãi, sợ là dưỡng đến tận nước ngoài mất."
"Công chúa có lệnh, thần không dám không tuân." Thẩm Vô Cữu không hề sợ người khác biết hắn lấy công chúa làm tôn, dù sao chỉ cần họ biết là được.
Hắn biết ở cái thế giới mạt thế kia của nàng, cả thế giới đều tối tăm, không có đồ ăn, không có đồ uống, thậm chí ngay cả một cảnh đẹp cũng không thấy, hắn muốn dẫn nàng đi xem hết sự phồn hoa của thế gian, dẫn nàng đi ngắm núi sông, dẫn nàng đi nếm hết các món ăn ngon của từng địa phương.
Cảnh Huy Đế:... Thôi thì chiều đi!
Sở Du Ninh vừa nghe thấy lời này liền tức giận: "Phụ hoàng, ta suýt nữa là đi chinh phục biển sao rồi, người vội vàng gọi ta về như vậy, ta còn tưởng người lại sắp mất nước."
Cái gì là "lại", ông ta từng mất nước sao?
Niềm vui đoàn tụ trong lòng Cảnh Huy Đế trong nháy mắt đã tan biến, một lần nữa nếm trải cảm giác tức nghẹn đã lâu không gặp.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT