Sở Du Ninh thấy lần trước đến đây không chơi đùa thỏa thích, định ra cung đi dạo chơi cho đã, nghe Thẩm Vô Cữu nói đến thăm Thẩm Vô Phi cũng tiện đường đến luôn.
"Tam ca..." Thẩm Tư Lạc lần nữa nhìn thấy tam ca sống sờ sờ đứng trước mắt, kích động tiến lên vài bước, lại dừng lại: "Tam ca, huynh còn nhớ ta là ai không?"
Trong số mấy người anh, đại ca giống phụ thân rất uy nghiêm, không dễ gần, nhị ca có gì nói nấy, sẽ bảo vệ nàng ra, sau này vì đại ca và nhị ca đều theo phụ thân ra chiến trường, tam ca gánh vác mọi việc lớn nhỏ trong nhà, so với đại ca và nhị ca thì ôn hòa khéo léo hơn mấy phần, rất dễ nói chuyện, chỉ nhìn hắn sẽ không nghĩ hắn xuất thân từ gia đình võ tướng, ngược lại giống như công tử thanh nhã của nhà nào đó.
Thẩm Vô Phi nhìn đại cô nương đình đình ngọc lập, cố nén sự kích động trong lòng, gật đầu nói: "Là tiểu muội sao, tiểu cô nương năm xưa đã lớn rồi."
Tính ra cũng gần hai mươi rồi, nhìn thì có vẻ chưa xuất giá? Hắn nhớ năm đó lúc rời kinh mẫu thân hình như đã chuẩn bị hôn sự cho nàng.
Nghĩ đến có thể là vì chuyện của hắn nên mới xảy ra biến cố, sắc mặt Thẩm Vô Phi hơi trầm xuống.
Hôm qua trước khi hắn khôi phục trí nhớ, tứ đệ nói với hắn đều là báo hỉ không báo ưu, ví dụ như không hề nhắc đến mẫu thân, không cần nghĩ hắn cũng biết mẫu thân đại khái đã không còn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play