Thẩm Vô Cữu gật đầu, vẻ mặt kiên quyết: "Nàng nói đúng, cho dù hôm nay không thể thoát ra ngoài, chúng ta cũng phải phá hủy nơi này, những chuyện mất hết nhân tính như thế này tuyệt đối không thể truyền ra ngoài để hậu thế noi theo."
Biết hắn cũng có suy nghĩ giống mình, Sở Du Ninh yên tâm hơn: "Đúng rồi, bên trong không phải còn giam một người sống sao? Hắn còn bình thường không?"
"Người đó là tướng quân Lưu Mẫn của Tuy Quốc bị ta đánh bại, nghe nói vì bị thương nên giải giáp về quê, không ngờ lại ở đây. Khi ta gặp hắn, hắn đã gần phát điên, ta sợ hắn nghe được những điều không nên nghe nên đã đánh hắn bất tỉnh."
Thẩm Vô Cữu vừa vào đã nhìn thấy một người sống duy nhất nên vội vàng muốn xác nhận xem có phải huynh trưởng của hắn không, chỉ không ngờ không thấy huynh trưởng, lại thấy một người quen.
"Xem ra hoàng đế Việt Quốc và hoàng đế Tuy Quốc đã giao dịch với nhau, nghĩ như vậy, đột nhiên thấy phụ hoàng của ta tốt hơn bọn họ nhiều."
Bây giờ cơ bản đã có thể xác định chuyện nhị ca và tam ca Thẩm gia xảy ra chuyện không liên quan đến Cảnh Huy Đế, Sở Du Ninh cũng âm thầm thở phào nhẹ nhõm.
Bỏ qua cái chết của phụ thân và các huynh đệ nhà Thẩm gia, Thẩm Vô Cữu cũng không thể không đồng ý với lời này.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play