Trương ma ma biết Sở Du Ninh đã để mắt đến ớt này, sợ có ngày nàng lại chạy đến hái ăn, bèn bảo người chuyển hết ớt trong biệt viện đến nơi công chúa thường không đi qua.
Thẩm Vô Cữu trở về dùng bữa trưa có nghe nói chuyện này, chỉ cảm thán công chúa lúc nào cũng có chuyện mới xảy ra.
Hắn không nghi ngờ Sở Du Ninh ăn bậy, chỉ thấy lạ là thứ ớt truyền mang về từ ngoại quốc ở chỗ nàng lại không phải là đồ ngắm cảnh, mà là dùng để ăn, chẳng lẽ đây mới là giá trị thực sự của ớt?
Sau đó, Thẩm Vô Cữu cũng bảo người hái một quả đến nếm thử, cay đến mức nghi ngờ cuộc đời, chỉ dặn khi làm lẩu thì chú ý cho ít thôi.
Dùng bữa trưa xong, mọi người trở về viện tử được phân phối để nghỉ ngơi, Sở Du Ninh liền dẫn theo đám trẻ con, thêm một Trần Tử Thiện nữa đến vườn cây ăn quả.
Thẩm Vô Cữu thì ở hành lang râm mát cùng cục bột trên đùi trừng mắt nhìn nhau.
Công chúa nói sợ hắn một mình quá cô đơn, bèn xách Tứ hoàng tử đến đặt lên đùi hắn rồi đi mất, thế là có cảnh tượng tĩnh lặng như thế này.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT