Sở Du Ninh phát hiện ra nàng không chỉ thích được hắn rửa tay mà còn thích được hắn lau tay, mặc dù đầu ngón tay hơi ngứa nhưng nàng rất luyến tiếc cảm giác này, vì thế cũng nhịn xuống.
Trình An ở bên cạnh bưng nước cố gắng làm tốt vai trò một tấm phông nền, hắn thấy cảnh tượng này ngay cả thở cũng là sai trái.
Chủ tử thế mà có lúc dịu dàng tinh tế như vậy, đúng là nên gọi binh lính Thẩm gia đến xem, bảo bọn họ đừng nói chủ tử không hiểu phong tình nữa.
"Được rồi."
Thẩm Vô Cữu buông đôi tay mềm mại ra, tiện tay lau tay mình bằng khăn tay, bỏ vào chậu: "Công chúa về dùng bữa trưa trước đi, ta còn có chút việc phải dặn dò Trình An bọn họ."
Vừa nói đến ăn, mọi cảm giác đều bị Sở Du Ninh vứt ra sau đầu, nàng gật đầu quay người đi, không thèm ngoảnh đầu lại.
Trình An:... Luôn cảm thấy chủ tử vừa rồi thể hiện sự dịu dàng vô cùng lãng phí.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT