Quý Nguyệt nhìn Bạch Chỉ với vẻ ngượng ngùng, liền quay mặt đi. Đầu tiên, hắn hơi sững sờ một chút, sau đó bất chợt cười khẽ.
“A Chỉ cũng giống ta sao?” Hắn thả lỏng khuỷu tay, chống cằm, ánh mắt không rời Bạch Chỉ, “Ta cứ tưởng chỉ có mỗi mình ta như vậy.”
“Ngươi đừng có nói linh tinh!” Bạch Chỉ ngượng ngùng che mặt, tim nàng vẫn đập thình thịch không ngừng. Nàng tự cảm thấy mình không phải là người dễ bị xấu hổ, càng không phải dễ dàng cảm thấy hồi hộp vì ánh mắt của người khác.
Nhưng mà, đối phương là Quý Nguyệt...
Cũng chính vì Quý Nguyệt nói những lời này mà nàng vốn dĩ không chút cảm giác giờ đã cảm thấy tim mình như sắp nổ tung!
Bạch Chỉ cảm thấy ánh mắt của Quý Nguyệt thật sự nóng bỏng, nếu cứ tiếp tục như vậy, chắc chắn nàng sẽ xấu hổ đến mức như chín cả người. Nàng khó chịu mà từ khe ngón tay nhìn lén Quý Nguyệt, và khi bất chợt đối diện ánh mắt của hắn, tim lại đập mạnh hơn bao giờ hết.
Khổ quá, trong chốc lát vừa hoảng loạn lại vừa ngừng lại, ai chịu nổi đây?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT