Bạch Chỉ cảm thấy Quý Nguyệt đang cố ý trêu chọc nàng. Nhưng biểu cảm của hắn lại quá tự nhiên, tựa như chỉ đang nói đơn giản rằng: "A Chỉ, giúp ta cài cúc áo" . Có lẽ hắn thật sự chỉ muốn như vậy, chỉ là nhờ nàng dạy hắn cách mặc nữ trang.
Bạch Chỉ yên lặng cân nhắc vài giây, sau đó chần chừ mà xác nhận hỏi: "Ngươi muốn ta dạy cho ngươi cách mặc sao...?" Hắn có thể nói cho nàng biết cái loại vải này nên mặc ra sao, đai lưng này nên buộc như thế nào...
"Không phải, ta muốn ngươi giúp ta." Quý Nguyệt lắc đầu, nắm lấy tay Bạch Chỉ, kéo tới chỗ cổ áo của hắn, "A Chỉ, ngươi lại giúp ta."
Không biết vì sao, Bạch Chỉ bỗng cảm thấy cổ áo của Quý Nguyệt khá nóng. Nàng giống như bị điện giật lập tức thu hồi tay, ánh mắt lại mơ hồ, không biết nên làm gì.
"Loại chuyện này không khó đâu, cũng giống như mỗi ngày ngươi mặc quần áo..." 
"Kém nhiều." Quý Nguyệt nhăn mặt, "Mỗi lần ta xem ngươi mặc quần áo, đều thấy rất phiền phức."
Bạch Chỉ: "........." Nguyên lai mỗi lần mặc quần áo, hắn đều nhìn lén sao? Nàng dùng ánh mắt không thể tưởng tượng nổi nhìn Quý Nguyệt, Quý Nguyệt lập tức vô tội biện giải: "Ta không có nhìn lén, chính ngươi đã đứng trước gương."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play