Bạch Chỉ có chút khẩn trương cùng thẹn thùng. Nàng thật sự rất đói, mà Quý Nguyệt cũng nhận ra điều này. Vì vậy, hắn mới có thể ngồi xuống, đưa ngón tay tới bên miệng Bạch Chỉ.
“Ngươi nên ăn cơm.” Quý Nguyệt thì thầm bên tai nàng.
Bạch Chỉ nuốt nước bọt, có chút kháng cự mà quay mặt đi. Nàng dĩ nhiên biết mình đang đói, nhưng hiện tại không phải là thời điểm thích hợp để "hút máu". Ba người kia đang ở bên cạnh, nếu giờ nàng hút máu, chắc chắn sẽ bị họ nhìn thấy. Thế nên nàng chỉ có thể chịu đựng thêm chút nữa, chờ đến buổi tối lại……
“Chỉ là ngươi sắp không chịu nổi rồi.” Quý Nguyệt ở đầu ngón tay tạo ra một vết nhỏ, máu tươi ngay lập tức ứa ra.
“Há mồm.”
Mùi máu tươi ngọt ngào lan tỏa, chỉ có máu của Quý Nguyệt mới có hương vị mê người như vậy. Lúc này Bạch Chỉ gần như không thể kiềm chế được nữa, lý trí đã sắp tan biến, nàng há miệng thở dốc, nhìn vết máu trên ngón tay, cuối cùng vẫn không nhịn được mà đưa hàm vào để thưởng thức.
Quý Nguyệt mỉm cười hài lòng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT