Nửa tiếng trôi qua mà vẫn không thấy Lộ Lộ bước ra từ nhà vệ sinh, Hổ Tử sốt ruột đi qua đi lại.

Đây là việc đầu tiên mà Lục Phi giao cho cậu, nếu làm hỏng chuyện này thì còn mặt mũi nào mà ở lại Cửa hiệu Tà nữa?

"Hổ Tử, tôi đến rồi, hai người đang ở đâu?"

"Cô Lộ Lộ vào nhà vệ sinh mãi không ra, tôi vào gọi cô ấy."

Thấy tin nhắn hối thúc của Lục Phi, Hổ Tử cắn răng, quyết định liều mình xông vào nhà vệ sinh nữ.

Cứ tưởng sẽ bị người ta coi là lưu manh, không ngờ vừa vào đã thấy Lộ Lộ đứng trước bồn rửa tay.

Nước từ vòi chảy rào rào, nhưng cô như không nhìn thấy, đứng bất động đối diện gương, không hề nhúc nhích.

"Cô Lộ Lộ!"

Hổ Tử nhìn quanh, thấy nhà vệ sinh nữ không có ai khác, vội chạy đến gọi cô.

"Ông chủ đã đến rồi, chúng ta mau qua đó đi."

"Cô Lộ Lộ?"

Lộ Lộ không hề để ý đến tiếng gọi của anh, ngây người nhìn vào tấm gương trên bồn rửa, như thể có thứ gì đó cuốn hút cô.

Hổ Tử cảm thấy trạng thái của cô không ổn, vươn cổ nhìn vào gương.

Nhìn một cái, lập tức lạnh toát cả người.

Trong gương, đôi đồng tử đen kịt chiếm gần hết con ngươi của Lộ Lộ, khóe miệng cong lên một cách kỳ dị, như thể đang cười.

Nụ cười đó quá đáng sợ, khuôn mặt đầy sẹo của cô rõ ràng không hề có biểu cảm, nhưng khóe miệng lại cong lên với một góc độ không thể tưởng tượng được, giống như có đôi bàn tay vô hình đang cố kéo mạnh miệng cô lên.

Khi Hổ Tử nhìn cô, cô cũng phát hiện ra Hổ Tử.

Con ngươi đen kịt đảo qua, cổ cô giật giật, quay sang nhìn Hổ Tử, miệng nở rộng, phát ra tiếng cười khanh khách.

"Tiện nhân, đáng chết!"

Hổ Tử kinh hãi.

Đây hoàn toàn không phải giọng của Lộ Lộ.

Chẳng lẽ cô đã bị quỷ nhập? Nhưng trời vẫn chưa tối mà!

"Đáng chết! Đáng chết!"

Lộ Lộ với nụ cười ghê rợn, đưa tay ra, định cào mạnh vào mặt mình.

Khuôn mặt cô vốn đã đầy sẹo, nếu bị cào rách thêm, thì vết thương chồng chất, càng thêm thê thảm.

"Dừng lại!"

Lúc này Hổ Tử không còn sợ nữa, vội lao đến, giữ chặt tay Lộ Lộ.

Lộ Lộ giãy giụa dữ dội, như một con cá sắp chết.

"Cô Lộ Lộ, cô tỉnh lại đi!"

Hổ Tử dựa vào sức mạnh của mình, một tay giữ Lộ Lộ, tay kia cầm con dao găm làm từ răng chó mà Lục Phi đưa, đâm vào giữa trán của Lộ Lộ.

Da cô bị rạch, một giọt máu đen chảy ra, cơ thể Lộ Lộ cứng đờ, lập tức ngất xỉu.

Hổ Tử nhanh chóng cõng cô chạy ra khỏi nhà vệ sinh, sợ bị người ta hiểu nhầm là lưu manh.

Cơ thể Lộ Lộ lạnh băng, không còn hơi ấm, Hổ Tử còn ngửi thấy mùi hôi thối nhè nhẹ, cảm giác như mình đang cõng một xác chết đang phân hủy.

Cơ thể Lộ Lộ nặng trĩu.

Hổ Tử định chạy một mạch ra khỏi trung tâm thương mại, đến căn hộ nơi Lục Phi đang đợi, nhưng cơ thể Lộ Lộ ngày càng nặng, như một ngọn núi lớn đè lên, khiến một người cao to như anh cũng phải cong người xuống.

Bước chân ngày càng chậm, Hổ Tử biết có điều bất thường, muốn đặt Lộ Lộ xuống, nhưng tay chân cô lại quấn chặt lấy anh, không tài nào gỡ ra được.

Vị trí này thuộc góc khuất của trung tâm thương mại, gần như không có ai qua lại.

Hổ Tử mồ hôi túa ra như tắm, từ nhà vệ sinh đến cửa trung tâm thương mại, chỉ khoảng mười mấy mét, nhưng trở nên dài vô tận.

"Hổ Tử!"

Khi Hổ Tử sắp không chịu nổi, đột nhiên nghe thấy tiếng của Lục Phi.

Lục Phi đợi ở căn hộ mãi không thấy hai người, đoán là có chuyện, nên vội chạy đến, vừa hay thấy cảnh Hổ Tử cõng Lộ Lộ.

Trong mắt anh, sau lưng Hổ Tử không chỉ có mỗi Lộ Lộ, mà còn một bóng đen u ám.

Bóng đen toát ra khí đen không ngừng bám lấy Hổ Tử. Dù Hổ Tử chân run lẩy bẩy, vẫn cố gắng bước về phía trước.

"Quỷ áp thân!"

Lục Phi lập tức lấy gương bát quái ra, chiếu thẳng vào Hổ Tử.

Bóng đen ngẩng phắt đầu lên.

Lục Phi nhìn thấy đôi mắt đầy oán độc, nhưng chỉ trong khoảnh khắc, bóng đen đã biến mất.

Cùng lúc đó, Hổ Tử cảm thấy lưng mình nhẹ hẳn, ngọn núi lạnh giá đè lên anh biến mất, chỉ còn lại Lộ Lộ nhẹ tênh.

"Hổ Tử, cậu không sao chứ?" Lục Phi lo lắng hỏi.

Quỷ áp thân thực chất là hồn ma bám vào lưng người sống, hút hết dương khí trên hai vai. Nếu không chống nổi mà bị đè gục xuống đất, hai ngọn lửa dương cũng sẽ tắt.

May mà anh đến kịp, nếu chậm chút nữa, Hổ Tử e rằng khó toàn mạng.

"Tôi không sao." Hổ Tử cúi đầu, đầy vẻ hối lỗi, "Ông chủ, tôi thật có lỗi, việc đầu tiên ngài giao tôi đã không làm tốt."

"Đây là sự cố, làm sao trách cậu được?" Lục Phi xua tay, "Trung tâm thương mại này ít người lui tới, không có ánh nắng, cộng thêm nhà vệ sinh vốn là nơi ẩm ướt, quỷ linh dễ xuất hiện, ai mà biết Lộ Lộ vào nhà vệ sinh lúc nào chứ?"

"Nói cho cùng, vẫn là tôi vô dụng." Hổ Tử cúi đầu, trông rất chán nản.

"Không phải cậu vô dụng, mà là phản phệ của con quỷ này quá mạnh!" Lục Phi nghiêm nghị nói, kéo Hổ Tử bước nhanh ra khỏi trung tâm thương mại, đứng dưới ánh mặt trời.

Trời nóng bức, nhưng Hổ Tử không cảm thấy chút hơi ấm nào.

Hắn bên trong quỷ đói sát thời điểm, càng nhiều là trên thân thể tra tấn. Mà bây giờ, từ một loại khác góc độ kiến thức đến tà vật lợi hại, là một loại phát ra từ nội tâm sợ hãi.

“Sao thế, sợ à? Bây giờ hối hận vẫn còn kịp." Lục Phi mỉm cười, "Cửa hiệu Tà làm ăn với tà vật, chuyện này chỉ mới bắt đầu, sau này có lẽ sẽ gặp phải những tà vật đáng sợ hơn nữa."

Đây là một nghề đầy nguy hiểm, anh hy vọng Hổ Tử có thể suy nghĩ thấu đáo.

"Ông chủ, tôi không đi! Dù nguy hiểm đến đâu, tôi cũng theo Tà Hào!" Hổ Tử cắn răng nói, "Đàn ông con trai, nói là làm. Gặp chút khó khăn mà rút lui thì tôi không đáng mặt đàn ông nữa!"

Thấy anh nói chắc nịch như vậy, Lục Phi cũng không khách sáo thêm.

Thực tế, lần này anh đúng là cần người giúp.

"Đi thôi."

Hai người cùng khiêng Lộ Lộ vẫn đang hôn mê, bước vào căn hộ của người nổi tiếng trên mạng xã hội.

Đến tầng 14, đứng trước cửa phòng của Lộ Lộ, Lục Phi bôi một chút tro nhang lên ấn đường của cô để tăng dương khí, sau đó gọi cô tỉnh lại.

Lộ Lộ run rẩy mở mắt, đồng tử đen kịt dường như lại to hơn, ánh mắt mơ hồ nhìn hai người.

"Chưởng quầy Lục, tôi không phải đang ở trung tâm thương mại sao? Sao lại về căn hộ rồi?"

"Lúc cô đi vào nhà vệ sinh, cô đã trúng tà." Hổ Tử kể lại toàn bộ sự việc.

Nước mắt Lộ Lộ trào ra, vừa sợ hãi vừa tủi nhục, run rẩy hỏi: "Tôi... tôi có làm chuyện gì mất mặt không?"

"Không, Hổ Tử đã kịp thời cứu cô." Lục Phi đáp, "Mở cửa đi, Cô Lộ Lộ, tối nay chúng ta sẽ siêu độ cho linh của cô gái đó."

"Được!"

Nghĩ đến việc có thể được cứu, Lộ Lộ lấy lại tinh thần, gắng gượng mở cửa dù cơ thể vẫn còn yếu.

Ba người bước vào căn hộ nhỏ bừa bộn.

Lục Phi trộn chu sa vào tro nhang, rắc dọc theo các góc tường, tạo thành một vòng tròn bao quanh, phong tỏa toàn bộ căn phòng.

"Cô Lộ Lộ, tối nay bất kể cô nhìn thấy hay nghe thấy điều gì, tuyệt đối không được rời khỏi phòng, hiểu chưa?"

_____________________________________________________

Edit: Bee

Raw: Bee

VUI LÒNG KHÔNG BÊ BẢN EDIT ĐI DƯỚI MỌI HÌNH THỨC!
 _____________________________________________________

Edit: Bee

Bee: Tui thích đọc mấy truyện linh dị như vầy lắm, mà tui sợ me :((, nên tui lựa mấy chương không quá sợ tui edit trước, mấy chương có me tui làm xong. Mong mấy ní thông cảm cho tui với nghen. Với mn cmt cho tui đọc cảm nhận của mn với nha!!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play