Lựa tới lựa lui, Lục Phi nhìn trúng một chuỗi tiền Ngũ Đế.

Trong dân gian có lời truyền rằng, đồng tiền trải qua tay vạn người, thu thập đầy đủ dương khí bách gia, có thể cản sát, phòng tiểu nhân, tránh ma quỷ, Vượng Tài công hiệu.

Mà tiền Ngũ Đế nhà anh thu được này, thì toàn bộ đều đến từ thời đại đế vương thành lập phong công vĩ nghiệp.

Những đế vương này lúc tại vị được đúc thành tiền cổ liền hội tụ càng nhiều thiên địa chi linh khí, Trung Hoa chi thần khí, đế vương bá khí cùng bách gia tài vận.

Hiệu quả gấp bội!

Theo ghi chép bên trong được cuốn sổ Tà vật Lục Gia lưu lại, tiền Ngũ Đế này là một tên trộm mộ đem cầm cho cửa hiệu Tà .

Tên trộm mộ kia trộm không ít cổ mộ, âm đức mỏng manh, vận may lụi tàn. từ một ngôi mộ có chút thần bí, đào ra tiền Ngũ Đế này, đêm đêm lại bị Âm Tà quấn thân, thống khổ không chịu nổi, tìm tới cửa hiệu Tà cầu ông nội cứu anh ta.

Ông nội thu tiền Ngũ Đế, cho anh ta giải trừ sát khí. Nhưng cảnh cáo, từ nay về sau nhất định phải rửa tay gác kiếm, nếu là còn dám trộm một kiện cổ vật nào nữa, nhất định chết không có chỗ chôn.

Anh ta miệng đầy đáp ứng, đem tiền Ngũ Đế cầm tạm cho cửa hiệu Tà, kỳ hạn là ba tháng.

Nhưng sau ba tháng, không thấy anh ta đến chuộc về.

“Lòng người à, mới là thứ trên đời này nhìn không thấu nhất.”

Quá thời hạn không chuộc, Tất nhiên tiền Ngũ Đế liền thuộc về cửa hiệu Tà, cửa hiệu Tà có quyền đối với nó tùy ý xử lý.

Lục Phi dùng một sợi dây đỏ, đem tiền Ngũ Đế bắt đầu xâu lại, làm thành một cái vòng đeo.

Đáng tiếc, tay nghề anh không khéo cho lắm.

Vòng đeo này làm xiêu xiêu vẹo vẹo, mười phần buồn cười, có thể so với trình độ của lũ nhóc ở nhà trẻ.

“Quên đi, không cần để ý những chi tiết này, Quan trọng nhất chính là có tác dụng.” Lục Phi thử nhiều lần, cuối cùng từ bỏ.

Anh gửi tin nhắn cho Tạ Dao, hỏi cô có rảnh thì tới lấy đồ vật trừ tà.

Tạ Dao rất vui mừng, liền phản hồi lại mình sẽ lập tức chạy tới.

Để điện thoại di động xuống, Lục Phi đấm đấm cái lưng mỏi.

Nhìn chung quanh toàn bộ hiệu cầm đồ, tâm tình của anh rất tốt.

Đúng hạn thu đến ba món tà vật, hoàn thành KPI ông nội giao cho, anh rốt cục không cần phải gấp, từ nay về sau liền an tâm đem cửa hiệu Tà tiếp tục kinh doanh.

Chỉ cần nhà vẫn còn, ông nội luôn có một ngày trở về.

Lão gia tử nếu có thể nhìn thấy năng lực thu tà vật của anh, chắc hẳn cũng sẽ rất vui mừng.

“Cũng không biết tin tức ông nội lúc nào mới có......” 

Lục Phi phát ngốc một hồi, rất nhanh lại tỉnh lại, “mình muốn đem cửa hiệu Tà phát triển lớn mạnh hơn, thời điểm ông nội trở về dọa ông ấy nhảy dựng......”

Hai ngày này vội vàng vấn đề của Tô gia, hiệu cầm đồ khắp nơi đều phủ một lớp bụi, nên phải quét dọn vệ sinh.

Lục Phi trong lòng kêu khổ.

Anh không thích làm việc nhà, mà ông nội đối với vệ sinh hiệu cầm đồ yêu cầu cực cao, ở thời điểm của ông nội, mỗi ngày đều phải quét dọn hiệu cầm đồ đến không còn một hạt bụi.

“Cửa hàng chính là mặt mũi của cửa hiệu Tà, không yêu cầu xa hoa, nhưng nhất định phải sạch sẽ gọn gàng, sạch sẽ là phong thuỷ tốt nhất.”

Lục Phi tuy không tình nguyện, cũng phải đành phải cầm lấy khăn lau qua lại mấy cái.

“Nếu không mời một nhân viên làm thêm giờ là được......”

Lúc Lục Phi quét dọn sạch sẽ đâu ra đó, Lưu Phú Quý tới cửa.

“Tiểu Lục chưởng quỹ, Cháu tỉnh ngủ rồi?” Lưu Phú Quý ưỡn lấy một tấm mặt béo, cười hì hì nói, “tối hôm qua không có xảy ra chuyện gì chứ, làm sao đột nhiên gọi điện thoại cho chú?”

“Không sao.”

Tô gia sĩ diện như vậy, chuyện tối ngày hôm qua đương nhiên là càng ít người biết càng tốt, cho dù là Lưu Phú Quý, Lục Phi cũng sẽ không nói.

“Không có việc gì liền tốt, chú có một tin tức tốt, tiền thay đổi càn khôn có ba người đều muốn mua! Từng người ra giá đều không thấp, cháu nói coi ai mới tốt?” Lưu Phú Quý hai mắt tỏa ánh sáng, mặt mũi tràn đầy hạnh phúc.

“Chú có cùng bọn họ nói rõ ràng, cấm kỵ sử dụng của tiền này chưa? Một khi bắt đầu lợi nhuận, liền không thể dùng nữa.” Lục Phi nói.

“Đương nhiên nói, sự tình trọng yếu như vậy tôi khẳng định nhớ kỹ, bọn họ đều có thể tiếp nhận.”

“Vậy liền chọn người có nhân phẩm tốt nhất đi.”

“Được, tôi liền thông báo cho hắn tới!”

Lục Phi gật đầu, Lưu Phú Quý liền lập tức gọi điện thoại, sau đó liền đi bên ra ngoài tiếp người.

Nửa giờ sau.

Lưu Phú Quý dẫn một người đàn ông trung niên bề ngoài nhã nhặn, mắt mang một bộ kính đen khung màu trà đi vào cửa hiệu Tà.

Người này rất gầy, hốc mắt rất sâu, nhìn rất mệt mỏi.

“Tiểu Lục chưởng quỹ, vị này là La Hải Thao, La Tổng.”

“La Tổng, vị này chính là truyền nhân của cửa hiệu Tà, Lục Phi Lục Chưởng Quỹ. Ông chớ nhìn cậu ấy tuổi trẻ, đó gọi là tuổi trẻ tài cao, Tô gia chắc ông biết, hôm qua Tô Lập Quốc Tô Tổng còn nhờ cậu ấy đi qua làm việc đấy.”

“Lợi hại như vậy sao?”

Tô gia tại Giang Thành ai mà không biết? Lúc đầu vị La Tổng nhìn thấy tuổi tác Lục Phi còn hơi nghi ngờ, nghe Lưu Phú Quý kiểu nói này, ánh mắt lập tức thay đổi.

“Lục Chưởng Quỹ, nghe đại danh cửa hiệu Tà đã lâu, xin hỏi nơi này thật có bảo vật có thể làm cho tôi dần dần thu lại lợi nhuận ư?”

“Đương nhiên là có.” Lục Phi mời ông ta ngôi, đem ra đồng tiền quỷ đói kia đặt trên bàn, mặt mỉm cười hỏi: “Xin hỏi La Tổng là làm buôn bán gì ?”

“Tôi là mở xưởng may, làm gia công cho rất nhiều thời trang hàng hiệu. Có một thương hiệu không trả chúng tôi rất nhiều tiền công, mắt xích tài chính bị đứt gãy, lại tìm không được biện pháp nhà máy chỉ còn cách phải đóng cửa .” 

La Tổng sứt đầu mẻ trán nói, “tôi thua thiệt tiền không có gì, nhưng bây giờ ngay cả tiền lương đều không phát ra được, trên trăm công nhân liền không có cơm ăn.”

Lục Phi nhíu mày, nói “xem ra La Tổng là ông chủ tốt.”

“Tôi cũng là từ công nhân đi lên, cũng hiểu công nhân cũng không dễ dàng.” La Tổng đẩy kính mắt, cười nói.

Lưu Phú Quý nói: “Còn không phải sao, nhân phẩm La Tổng đó là không thể bàn, mấy năm trước làm từ thiện tin tức đều đưa tin đấy.”

“Như vậy, La Tổng dự định chi bao nhiêu tiền?” Lục Phi chậm rãi hỏi.

“80 vạn, đây là khoản cuối cùng tôi tích góp.”

“Đã có 80 vạn, giữ lại tiền lương phát cho nhân viên không phải càng tốt sao?”

“Tôi có trên trăm nhân viên, còn có tiền thuê nhà máy, tiền điện nước......600 ngàn, một tháng tiền lương đều phát không đủ. Coi như tháng này phát, vậy còn tháng sau đâu? Còn không phải cũng như không có à.” 

La Tổng cười khổ nói, “nếu như tôi tìm được biện pháp cứu vãn nhà máy, về sau mỗi tháng đều có thể đúng hạn phát tiền lương .”

“Hiện tại hoàn cảnh khó khăn, tìm việc làm không dễ dàng. Các công nhân viên trên có già dưới có trẻ, tôi có thể chống đỡ được bao lâu thì được bấy lâu.”

Lời nói này nghe ngược lại là rất khẩn thiết, cũng rất có tầm nhìn xa trông rộng.

Lưu Phú Quý giơ ngón tay cái lên: “Lương tâm của người chủ giống La Tổng như vậy thật sự là không được mấy người! Tiểu Lục chưởng quỹ, đem đồng tiền bán cho La Tổng, cứu được nhà máy bọn họ, chúng ta cũng là làm việc thiện.”

“Được, 80 ngàn, có thể! Trong một tháng sẽ có hiệu quả, nhưng tôi nhắc nhở ông lần nữa, tuyệt đối không thể làm việc trái với lương tâm, lợi nhuận bao nhiêu tôi không quản được. Một khi nhà máy bắt đầu có lợi nhuận, đồng tiền này nhất định phải tiêu hủy, không có khả năng tiếp tục sử dụng.” 

Lục Phi cẩn thận căn dặn.

“Tôi hiểu rõ!” 

La Tổng trịnh trọng gật đầu, trong mắt có kích động khó kiềm chế.

Ký vào thỏa thuận, trả tiền.

Tiền quỷ đói liền giao vào trong tay La Tổng.

“La Tổng, chúc ông may mắn!”

“Đa tạ Lục Chưởng Quỹ, đa tạ ông chủ Lưu!”

La Tổng cầm tiền quỷ đói, một mặt vui mừng, vội vàng rời đi.

Lục Phi nhìn qua bóng lưng đi xa của ông ta, đột nhiên hỏi Lưu Phú Quý một câu: “chú Phú Quý, chú cảm thấy người này lời nói đều là thật sao?”

_____________________________________________________

Edit: Bee

Raw: Bee

VUI LÒNG KHÔNG BÊ BẢN EDIT ĐI DƯỚI MỌI HÌNH THỨC!

 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play