Lưu Phú Quý lập tức hiểu ý, cười nói: “Kỳ thật chúng tôi đều hiểu suy nghĩ Tô Tổng, khẳng định cảm tạ Tiểu Lục Chưởng Quỹ còn không kịp. Nhưng đây là quy củ cửa hiệu tà, cùng cửa hiệu buôn bán, liền phải cầm cố. Giá cả thôi, không cần quá quan tâm, có con số là được.”
Tô Lập Quốc nghĩ một lát, chân thành nói: “99 như thế nào? nước đầy thì đủ, trăng tròn thì lỗ, tôi hi vọng cửa hiệu Tà vĩnh viễn phát triển không ngừng!”
“Đa tạ Tô Tổng! Phần chúc phúc này, tôi xin nhận!” Lục Phi cấp tốc viết xong biên lai cầm đồ.
Tô Lập Quốc kí tên như rồng bay phượng múa, âm vang hữu lực.
Biên lai cầm đồ chia làm hai phần.
Trả tiền.
Giao dịch hoàn thành!
“Tô Tổng, chuyện của tôi đã làm xong, chắc hẳn trong nhà ông còn có rất nhiều chuyện phải bận rộn, tôi liền không quấy rầy nữa.” Lục Phi đứng dậy cáo từ.
Lưu Phú Quý mặc dù còn muốn cùng Tô Lập Quốc bắt chuyện một hồi, cũng đành phải đi theo về.
“Lục Chưởng Quỹ vội vã như vậy? Không ngại thì cứ ở lại nghỉ ngơi, ban đêm cùng nhau dùng cơm?” Tô Lập Quốc thành khẩn giữ lại, “Cậu đã cứu toàn bộ Tô gia, chúng tôi còn chưa kịp cảm tạ cậu hẳn hoi.”
“Tô Tổng chuyện này, tôi cũng chỉ là làm việc phải làm.” Lục Phi lại không thèm để ý cười cười, xin miễn ý tốt của đối phương. Tà vật đã đến tay, hắn vội vã về hiệu cầm đồ.
Tô Lập Quốc có chút ngoài ý muốn.
Phải biết, Giang Thành có bao nhiêu người muốn vót đến nhọn cả đầu trèo lên Tô gia bọn hắn. Cùng Tô Lập Quốc ông ăn cơm, là cơ hội bao nhiêu người không cầu được.
Tỉ như, Lưu Phú Quý.
Nhưng Lục Phi thế mà bình bình đạm đạm, không có bất kỳ ý định gì kết giao, tựa hồ từ đầu tới đuôi cũng chỉ là làm một cái cuộc kinh doanh mà đến.
Không kiêu ngạo không tự ti, vinh nhục không sợ hãi!
Tô Lập Quốc càng đối với Lục Phi lau mắt mà nhìn, không giữ lại được, liền tự mình đưa Lục Phi cùng Lưu Phú Quý đi ra ngoài.
Lúc này, quản gia tới nhắc nhở.
“Lão gia, gà trống cùng mèo đen kia nên xử lý như thế nào?”
Tô Lập Quốc nhìn về phía Lục Phi.
“Đều là sinh vật có thể trừ tà, Tô Tổng không chê, có thể làm vật nuôi.” Lục Phi thuận miệng nói.
“Tốt, vậy liền nuôi! Lão Trương, ông đi chuẩn bị chỗ ở cùng lương thực.”
“vâng.”
Tô Lập Quốc đem hai người đưa đến ngoài cửa, lại phân phó lái xe đưa bọn họ về Cổ Ngoạn Nhai.
“Tiểu Lục Chưởng Quỹ, chờ người nhà tôi khôi phục lại cùng đi cảm tạ cậu, đến lúc đó cậu nhất định đến dự.”
“Được.”
Xe sang trọng lái ra khỏi sân nhỏ, mở ra khu biệt thự to lớn.
Nửa giờ sau.
Hai người tại Cổ Ngoạn Nhai xuống xe.
Lái xe cũng xuống, một mực cung kính đem hai người đưa đến cửa hiệu cầm đồ.
Trên đường đi, lại thu hút tới không ít ánh mắt.
“Lão Vương, ông cũng đi tản bộ a, Lão Đinh ông đi nhập hàng à......Ôi, các ông thế nào biết tôi từ Tô gia trở về......Haizz, không có gì, không có gì, chính là cùng Tô Tổng nói chút chuyện buôn bán nhỏ......”
Lưu Phú Quý một đường gặp người liền chào hỏi, sợ người khác không biết.
Lục Phi âm thầm buồn cười.
Một người tài xế bồi tiếp có gì tốt mà đắc ý, nhìn chút tiền đồ của ông ta này.
Mở cửa, về hiệu cầm đồ.
Lưu Phú Quý theo vào đến, mặt mũi tràn đầy xuân phong đắc ý, vui vẻ mà nói: “Tiểu Lục huynh đệ, cháu vừa nãy không thấy được biểu cảm của Lão Vương, tròng mắt đều trợn lồi ra......”
“Tô gia rất lợi hại ?” Lục Phi hững hờ, kéo ra ba lô, cẩn thận đem vỏ rắn lột lấy ra, đặt ở trên quầy coi chừng xem xét.
“Cháu không biết a? Đây chính là một trong tam đại gia tộc Giang Thành chúng ta, trừ Tô gia, còn có Đường gia, Thượng Quan gia. Mặc kệ là ôm được vào đùi nhà ai trong bọn họ, đều có thể cất cánh!”
Lưu Phú Quý hưng phấn mà ước mơ lấy.
“Tiểu Lục huynh đệ, chỉ cần có Tô gia làm chỗ dựa, chúng ta về sau liền phát đạt......”
“Chú yên tĩnh một lát! Cháu muốn đi thu tà vật không phải tìm chỗ dựa . Cửa hiệu Tà này, không cần chỗ dựa loại này.” Lục Phi nói thẳng với Lưu Phú Quý.
Tô gia có tiền nữa có thế, với anh mà nói, cũng bất quá là một khách nhân cầm cố tà vật mà thôi. Có thể giao hảo, nhưng không thể nịnh bợ.
Hắn mang bao tay, đem vỏ rắn lột một chút xíu triển khai kiểm tra.
Vỏ rắn lột cuộn thành một vòng, nhìn như không có bao nhiêu, kì thực rất dài, ước chừng hơn mười mét.
Chỗ rộng nhất chừng cỡ khoảng bằng cái chén ăn cơm, là một con mãng xà.
Cụ thể chủng loại gì, liền không biết được rồi.
“Đúng đúng đúng, cửa hiệu Tà tự nhiên là không tầm thường! Nói không chừng có một ngày, là những đại gia tộc kia muốn tìm cửa hiệu Tà làm chỗ dựa.”
Lưu Phú Quý nịnh bợ lấy, cũng tiến đến trước quầy, trên mặt béo tràn đầy hiếu kỳ.
“Tiểu Lục huynh đệ, da rắn này đến cùng có chỗ tốt gì, hiện tại có thể nói đi?”
“tác dụng Tà vật bình thường cùng đặc điểm cũng tương đối giống nhau, da rắn này am hiểu nhất là mê hoặc tâm thần của người ta, mà bản tính xà dâm, cho nên con rắn này có tác dụng hút đào hoa.”
Lục Phi vừa sửa sang lại, bên cạnh phân tích nói.
“Cũng chỉ là hút hoa đào?” Lưu Phú Quý có chút thất vọng, tà vật này náo ra động tĩnh lớn nhất, kết quả giá trị ngược lại là bình thường nhất.
“Đương nhiên không có đơn giản như vậy! Chỉ cần sử dụng da rắn này, vô luận lớn lên người xấu cỡ nào, trong mắt người khác đều sẽ trở nên kinh diễm, mỹ lệ......A? Đây là cái gì?”
Lục Phi bỗng nhiên mặt lộ kinh ngạc, từ trong vỏ rắn lột lôi ra một đầu da rắn nhỏ ra.
“Thế mà còn có một đầu nhỏ?”
Da rắn nhỏ cũng liền chừng một mét, kích cỡ khoảng ngón tay, bị da đại xà cuốn ở giữa, không mở ra nhìn, căn bản không phát hiện được.
“Nha, còn mua một tặng một, chuyện tốt !” Lưu Phú Quý vui vẻ nói, “ da tiểu xà cũng có thể bán lấy tiền đi? Công hiệu cùng da đại xà giống nhau chứ?”
“Cháu không biết.....”
Tình huống này vượt quá dự kiến của Lục Phi, anh cũng không biết nhiều về da tiểu xà có tác dụng như thế nào, anh muốn đi đọc tìm trong tà vật bút ký mà ông nội để lại.
Bản bút ký này, ghi lại tà vật gặp qua từ lúc cửa hiệu Tà thành lập đến nay, có thể là nghe nói qua tất cả đặc điểm tà vật.
“Mặc kệ nó, chúng ta trước tiên đem tin tức da đại xà thả ra,trong mắt người khác trở nên đẹp như tiên nữ, ai không thích chứ? Đặc biệt là những cái phú bà, nữ minh tinh kia ......”
Lưu Phú Quý lại bắt đầu tính toán.
“Không được, chờ cháu trước biết rõ ràng tình huống lại nói. Không phải vậy, tính sai công dụng, đó là hại người.” Lục Phi đem hai đầu vỏ rắn lột đều thu vào trong một bao vải, đối với ông khoát khoát tay.
“Chú, đã bận bịu cả ngày chú cũng đừng ở nơi này lượn lờ nữa, đi về nghỉ ngơi đi. Tiền thay đổi càn khôn nếu có người mua, lại tới tìm cháu.”
“Đi, đi, Cháu tốt nhất nghỉ ngơi, chú đi hỏi sự tình người mua. Vỏ rắn lột biết rõ, báo cho Chú đầu tiên nhé.” Lưu Phú Quý hấp tấp ra khỏi cửa hiệu Tà.
Lục Phi đóng cửa, cầm vỏ rắn lột đến hậu viện, từ trong ngăn kéo phòng ngủ lật ra một bản cổ tịch ố vàng.
Đẩy cửa sổ ra, đặt ở trên bàn sách, lật ra đến từ từ xem xét.
Tà vật ghi chép do mỗi một người chưởng quỹ Lục Gia viết lại, mỗi một kiện tà vật đặc tính đều là do máu cùng mồ hôi tìm tòi mà đến, không biết bỏ ra giá lớn bao nhiêu.
Cuối sách, cũng có một phần do ông nội ghi chép.
Nếu là tương lai Lục Phi có phát hiện mới, cũng muốn đem nó ghi lại ở trong sách.
Cả quyển sách, chính là tâm huyết cùng tinh hoa của cửa hiệu Tà!
Anh dần dần xem đến mê mang.
Trong viện hoa quế cây theo gió chập chờn, thời gian vô tình trôi qua.
Lục Phi đem toàn bộ bản ghi chép tỉ mỉ đọc hết, sắc trời đã tối xuống.
“Thế mà không có hoàn toàn giống nhau ghi chép, chẳng lẽ đây là một kiện tà vật mới......” Lục Phi đóng bút ký lại, lộ ra một tia kinh ngạc cùng mê mang.
_____________________________________________________
Edit: Bee
Raw: Bee
VUI LÒNG KHÔNG BÊ BẢN EDIT ĐI DƯỚI MỌI HÌNH THỨC!